Cho đến khi kem trong tay Hạ Mộng Ngư chảy hết, Từ Tử Sung mới rời khỏi môi cô.
Bộ phim vừa lúc chiếu tới đoạn Julia Roberts gặp lại Grants bên đường. Ánh mắt Grants nhìn Julia y hệt ánh mắt Từ Tử Sung nhìn Hạ Mộng Ngư vậy.
Dịu dàng, mà lại nóng bỏng vô cùng.
Hạ Mộng Ngư nhìn Từ Tử Sung bằng cặp mắt long lanh, hai má phớt hồng, thần chí mơ màng, dáng vẻ cực kỳ mời gọi người ta tấn công.
Từ Tử Sung vội vàng ngoảnh mặt đi không nhìn cô, thấp giọng chửi một câu.
“Đệt…”
Hạ Mộng Ngư sửng sốt, cô định thần lại rồi hỏi Từ Tử Sung, “Cậu làm sao đấy?”
“Hối hận.”
“Hả?”, Hạ Mộng Ngư bồn chồn, cô hỏi: “Cậu hối hận cái gì?”
“Sao mình lại dẫn cậu đến đây cơ chứ?”, Từ Tử Sung đỡ trán, “Không phải tra tấn cậu, mà là tra tấn mình này.”
Hạ Mộng Ngư xấu hổ, cô cười gượng hai tiếng rồi nói: “Hay là… cậu lại nghĩ đến Mạnh Huy đi?”
“Hạ Mộng Ngư…”
Bỗng Từ Tử Sung dùng ánh mắt cực kỳ đáng sợ nhìn Hạ Mộng Ngư.
“Gì đấy?”
“Nếu cậu mà để mình phạm lỗi, thì sau này người hối hận là cậu đấy.”
Hạ Mộng Ngư nhìn bộ dạng của Từ Tử Sung mà không nhịn được cười, cô vỗ vai Từ Tử Sung an ủi: “Không sao, nếu là cậu, mình cũng có thể yêu bằng tinh thần!”
“Ai thèm yêu bằng tinh thần với cậu?”, Từ Tử Sung lạnh lùng nói: “Mình không cần yêu kiểu Plato*.”
*Tên một triết gia Hy Lạp. Thuật ngữ này ám chỉ kiểu tình yêu không cần tình dục.
Hạ Mộng Ngư nghẹn họng, tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chi-co-the-thich-anh/13990/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.