"Người anh em, ông đứng đây làm gì đấy?", cậu bạn đứng cạnh Hạ Dạ Dương nhỏ giọng hỏi: "Ra xem không?"
"Không."
"Nhưng mà...", cậu bạn đó ấp úng nói, "Tôi muốn xem..."
"Thích xem thì các ông ra mà xem, tôi đi đây."
Hạ Dạ Dương lạnh lùng liếc Hạ Mộng Ngư, hận không thể khoét hai lỗ trên người cô, thấy cô run lên, cậu ta mới hằm hằm bỏ đi.
Hạ Mộng Ngư nhìn theo bóng Hạ Dạ Dương, nghĩ ngợi một lát, do dự một chút, cuối cùng vẫn đuổi theo.
Từ Tang khoác tay lên vai Phạm Tiểu Kiểu, cúi đầu cắn một miếng kem trong tay cô nàng, nhìn theo hướng hai người kia rồi híp mắt nói: "Em gái Tiểu Kiều, tao cảm thấy có gì đấy không bình thường."
"Hạ Dạ Dương, Hạ Mộng Ngư... Không bình thường."
Phạm Tiểu Kiều nhìn Từ Tang, sau đó gật đầu đánh rụp một cái.
"Mỹ nhân của tao ơi, đúng đấy, đúng như mày nghĩ đấy!"
"Mẹ kiếp! Thật cơ đấy!"
Lúc này vừa vặn có một anh chàng đến đưa kem cho Từ Tang, nghe thấy câu chửi của cô, cậu ta kinh ngạc đến nỗi tròng mắt như sắp rơi xuống đất. Nữ thần của cậu ta mà lại ăn nói thô thiển thế sao?
Bất thình lình xuất hiện một cậu chàng, Từ Tang biết mình thất thố, cô nàng đứng thẳng dậy, nở một nụ cười vừa ngọt ngào lại vừa rạng rỡ với cậu ta.
"Cậu tìm mình à?"
Cậu bạn thoáng ngây người, nhưng vẫn bị nụ cười của Từ Tang hớp hồn, thoáng chốc đã quên hết câu chửi đáng sợ của nữ thần, còn cúi đầu ngại ngùng đưa kem cho cô nàng.
"Mình cướp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chi-co-the-thich-anh/13964/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.