Hạ Mộng Ngư cảm nhận được sự trầm mặc của Từ Tử Sung. Cô thoáng bồn chồn, có lẽ nào do mình quá chủ động nên người ta sợ rồi? Cũng đúng, đối với người như Từ Tử Sung, không nên quá chủ động, không được như sói như hổ, phải kiên nhẫn mới được.
Cô phải tự kiềm chế mình.
Hạ Mộng Ngư ngoan ngoãn im lặng, không nói thêm gì nữa.
Từ Tử Sung lẳng lặng quấn xong băng vải cho cô rồi mới đeo tiếp đôi găng tay, động tác vừa cẩn thận vừa nhẹ nhàng.
"Được rồi."
Từ Tử Sung dạy cho Hạ Mộng Ngư tư thế đứng cơ bản đầu tiên.
Hạ Mộng Ngư đứng vững rồi hỏi: "Như thế này đúng không?"
"Ừ, tay trái cao lên một chút, còn phải che mặt."
"Che mặt nhưng không được che tầm mắt, không nhìn thấy đối thủ đánh thế nào được."
Từ Tử Sung đi ra phía sau Hạ Mộng Ngư, tay đặt lên vai cô, chỉnh lại tư thế cho cô.
"Người hướng về phía trước.", Từ Tử Sung nói bên tai Hạ Mộng Ngư: "Nhớ, trong quyền anh, phương thức tốt nhất để bảo vệ mình là hướng về phía trước."
Nghe được câu này, Hạ Mộng Ngư bỗng cảm thấy lòng mình run lên.
Phương thức tốt nhất để bảo vệ mình là hướng về phía trước.
Hạ Mộng Ngư quay đầu lại theo bản năng, vừa hay Từ Tử Sung đang kề gần vai cô, khoảng cách giữa hai người rất gần, dường như có thể cảm nhận được hơi thở của nhau.
Trong phút chốc điện giật tung tóe, hai người đều cảm nhận được tiếng bùm bùm trong đầu như có gì đó đang cháy bùng.
Hai người liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chi-co-the-thich-anh/13944/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.