Từ Tử Sung cảm thấy có lẽ mình đã thật sự chọc giận Hạ Mộng Ngư. Hôm đó, ăn xong bánh, Hạ Mộng Ngư liền đi luôn. Hai ngày sau đó cô cũng không liếc nửa con mắt nhìn cậu. Có khi rơi vào tình huống không thể không trao đổi với nhau thì cô sẽ tuyệt đối không nhìn vào mắt cậu, thậm chí lúc bạn cùng lớp nhắc đến Từ Tử Sung, Hạ Mộng Ngư vừa nghe thấy đã xoay người bỏ đi.
Điều này hoàn toàn chứng thực cho tin đồn hai người ghét nhau.
Cả lớp đã xác nhận, học thần và học bá đúng thật là không ưa nhau.
"Sung ca, rốt cuộc là ông đã đắc tội gì với học thần đấy?", lúc cả hội túm tụm ăn trưa, có người không nhịn nổi sự tò mò đã hỏi Từ Tử Sung.
Vẻ mặt Từ Tử Sung không chút thay đổi.
"Không biết."
"Thế thì học thần đắc tội với cậu à?"
"Cô ấy không đắc tội tôi."
Rõ ràng Từ Tử Sung không muốn tiếp tục đề tài này, chỉ tiếc là đám anh em cây khế lại không tinh ý.
"Không đắc tội ông thế sao ông lại ghét cô ấy?"
"Tôi không ghét cô ấy.", Từ Tử Sung dừng một lát rồi nói tiếp, "Tôi cảm thấy cô ấy rất tốt."
"Hả? Thế ra là học thần đơn phương ghét cậu rồi..."
Lời vừa nói ra, mọi người đều thấy Từ Tử Sung vốn luôn bình tĩnh giờ lại ngẩng đầu liếc cậu bạn kia một cái, ánh mắt sắc nhọn đáng sợ. Tuy Từ Tử Sung nhanh chóng thu ánh mắt lại, nhưng giây phút vừa rồi đã đủ uy lực khiến cậu bạn kia đánh rơi cả đũa.
Bầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chi-co-the-thich-anh/13937/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.