Châm ngôn làm người của mẹ thật đáng nể.
Hạ Mộng Ngư yên lặng nghe bố mẹ tranh luận về vụ bà dì đang ầm ĩ đòi ly hôn, thầm cảm thấy thất vọng.
Cô đặt bát đũa xuống, khoác cặp lên vai.
"Con no rồi, con đi học thêm đây."
"Sớm thế, tám giờ cơ mà?"
"Con phải đến trước chuẩn bị bài."
Bố mẹ luôn rất yên tâm về Hạ Mộng Ngư, cô là cô bé ngoan ngoãn có tiếng trong khu, chẳng ai nghi ngờ cô đang nói dối cả.
Vừa lên tàu điện ngầm, Hạ Mộng Ngư liền gọi điện cho thầy giáo lớp học thêm.
"Thầy ơi, hôm nay em bị sốt, giờ phải đến bệnh viện, thầy có thể gửi đại cương với bài tập cho em được không ạ? Lúc truyền nước em có thể xem, thế thì lần sau sẽ không bị chậm hơn các bạn ạ."
Thầy vô cùng cảm động, Hạ Mộng Ngư đúng là mẫu học sinh hoàn mỹ vừa thông minh lại vừa chăm chỉ trong mộng của mọi giáo viên.
"Không sao đâu, buổi sau em đến sớm nửa tiếng, thầy giảng qua nội dung cho một lần. Cứ nghỉ ngơi đi, đừng có lúc nào cũng nghĩ đến học!"
Hạ Mộng Ngư thều thào nói, "Em cảm ơn thầy, em cúp điện thoại đây ạ."
Cúp điện thoại, Hạ Mộng Ngư cảm giác như có một ánh nhìn lạnh lẽo đâm vào mình, cô liền quay đầu lại, thấy ngay Từ Tử Sung đang dựa vào cửa, tay cầm sách giáo khoa, mắt nhìn mình chằm chằm.
Tuy Từ Tử Sung đang đeo kính đen, nhưng Hạ Mộng Ngư vẫn có thể nhận thấy cái nhìn mỉa mai giấu trong đôi mắt cậu.
Sao hắn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chi-co-the-thich-anh/13927/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.