Tôi giật mình,ngạc nhiên.Trong đầu tôi có bao nhiêu suy nghĩ,nào là phải chào hỏi cậu ta như thế nào,rồi là có phải mình nằm mơ không,mình có nên bắt chuyện không hay cứ kệ để cậu ta bắt chuyện trước,lại còn về việc tí nữa ra chơi phải đối diện với các bạn trong lớp thế nào đây.
Bao nhiêu suy nghĩ làm đầu óc tôi ối tung lên.
-Được rồi,chúng ta vào lớp thôi!Bắt đầu tiết học nhé!_giọng nối ồm ồm của thầy Trình cất lên làm cả lớp im lặng.
Tôi cứ ngồi suy nghĩ vẩn vơ,đến cuối cùng lại ngủ gật lúc nào không biết!Tỉnh dậy,tôi đã thấy đến giờ giải lao.
Tôi định trốn ra khỏi lớp để tránh câu hỏi của các bạn trong lớp,nhưng ôi không....Bọn nó đã đứng ngay trước cửa ra vào,bàn tán xôn xao,hình như là về chuyện lúc nãy.
Trời ơi,tôi ghét nhất là bị bàn tán,mà bị bàn tán theo kiểu sandal với bạn mới tôi lại càng ghét hơn.
Cầu cho họ không thấy mình,không thấy mình....tôi vừa cầu nguyện vừa len lén định bước ra khỏi lớp.
Nhưng ông trời thật chẳng biết thuơng người,không cho tôi được như ý chút nào!
Vừa định đi ra thì đã bị cặp chị em sinh đôi Chương Chương,Hoa Hoa chặn lại.Cả hai dừa nó nổi tiếng là 2 đứa đanh đá,chanh chua nhất lớp.Chúng vừa thấy tôi định đi ra thì đã giận dữ nói:
-Ồ,Tô Kỳ đây mà,cậu định đi đâu vậy?Sợ chúng tôi hỏi nên định tránh đi à?
Phải,tôi chính là sợ nhất dây vào đám phiền toái các người đấy,tôi thầm nghĩ.
-Sao cậu im lặng thế,sợ rồi à?Đứng là cái thứ...chắc ghen tị với Kỳ Kỳ vì cậu ấy mọi mặt đều xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chi-co-the-la-cua-anh/114979/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.