“Chị Khả Vân, em muốn về nhà.”
Khả Vân đang loay hoay kiểm tra mấy hồ sơ bệnh án, nghe vậy liền dừng tay, đi lại chiếc giường nơi mẹ con Lâm Tuyết nằm.
“Về gì mà về! Mới sinh con 1 tuần thì phải điều dưỡng thật tốt mới được, về nhà rồi ai chăm sóc cho em?”
“Ở nhà còn có Mai mà chị, vả lại, ở đây làm phiền chị mãi đâu có được...”
Khả Vân bây giờ đã xem Lâm Tuyết như em gái mình, hết lòng chăm sóc cô em gái này. Nghe Lâm Tuyết nói chuyện khách sáo như vậy, Khả Vân rất không bằng lòng.
“Hừ! Em ở đây hơn 1 tháng mà có thấy bóng dáng con Mai đến thăm đâu? Không ý kiến ý cò gì nữa, ở lại đây cho chị.”
Lâm Tuyết vẫn bình tĩnh, nhẹ nhàng mà kiên định nói: “Em đã làm phiền chị quá nhiều rồi, phòng khám của chị bị em chiếm đóng thế này thì còn làm ăn được gì nữa... Vả lại, em muốn về nhà, chờ Cảnh Từ trở về cùng em chăm sóc nhìn con gái...”
Khả Vân thấy xót xa trong lòng. Cảnh Từ đã biết Lâm Tuyết sinh con, nhưng một tuần trôi qua vẫn không thấy bóng dáng nó đâu.
Sao cứ nhất thiết phải cố chấp như thế, hả Lâm Tuyết?
Biết không thể thay đổi quyết định này, Khả Vân đành bất đắc dĩ đưa Lâm Tuyết trở về căn biệt thự.
==*==*==
Nghe tiếng xe ở trước nhà, Mai vội vàng chạy ra. Cảnh Từ trở về sao?
Kết quả lại nhìn thấy Khả Vân dìu Lâm Tuyết vào nhà, Mai thất vọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chi-biet-yeu-anh/2354990/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.