" Ừm..."
Tiểu Đồng khẽ nhìn cô rồi nói.
" Dạo này cậu khỏe không? " Tiểu Đồng hỏi lại.
" Khỏe, chắc cậu cũng vậy nhỉ."
" Ừm, cậu biết mình với Lâm Dương kết hôn và còn có cả con nữa, cậu không thấy buồn sao?"
" Buồn gì chứ, đó là lựa chọn của anh ấy mà, mình thì có tư cách gì để buồn đây."
Tiểu Đồng cầm tách trà uống rồi cười.
" Mình biết ngay là cậu còn yêu anh ấy nhiều mà. Sau hôm đó, mình đã bị anh ấy từ chối. Anh ấy nhìn thấy cậu ngồi ăn chung với Hàn Kỳ nên tức giận rồi bỏ đi."
Trương Vân Nhi đang định đưa chén trà lên nghe vậy liền khựng lại, quay vẻ mặt ngạc nhiên về phía Tiểu Đồng.
" Chẳng phải hai người đồng ý chấp nhận nhai rồi sao ?"
Tiểu Đồng lắc đầu buồn bã.
" Không, mình bị bỏ lại đấy. Song thấy cậu ăn với Hàn Kỳ nên mình đã về trước."
" Dù gù thì bây giờ cậu và anh ấy cũng đã kết hôn, có gia đình và con cái nữa. Mình không tin là anh ấy không có tình cảm.
" Thật đấy, anh ấy vẫn chưa hề có cảm tình với mình, thực sự ra Hạ Nhi là trẻ mồ côi, mình và anh ấy nhận trong khi đi làm từ thiện."
Nói đến đây, Trương Vân Nhi thực sự không tin vào tai mình nữa. Tại sao kết hôn rồi mà họ vẫn chưa có con ?
Tiểu Đồng nói tiếp:
" Thực sự ra người anh ấy yêu chỉ có cậu. Mình lần này về nước không phải muốn gì hơn chỉ là..."
Nói đến đây, nước mắt Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chay-tron-khoi-anh-sao/1503294/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.