" Em nói sao, hôm nay Lâm Dương đi xem mắt và cô gái đó là bạn gần nhà em... Sao oan gia ngõ hẹp thế."
" Em cũng bất ngờ chứ."
" Anh cũng không nhờ được. Cậu ấu chưa bao giờ chịu đi xem mắt nếu đó là do bố mẹ sắp đặt..."
Nghe Hàn Kỳ nói cô lại cảm thấy tủi thân. Vậy cô ấy và chị Diệp Lạc là hai người mà anh ấy muốn công khai mối quan hệ. Còn mình chỉ là kẻ bên ngoài không có gì quan trọng với anh ấy. Cô nén cảm xúc của mình xuống để Hàn Kỳ không thấy.
" Anh ăn nhé, em vào phòng vệ sinh chút."
" Ừm, em đi đi."
Cô đi tới phòng vệ sinh vừa mở cửa ra cô đã bị kéo vào. Cô toan hét lên thì...
" Là anh."
" Lâm Dương ,sao anh lại ở đây? Không phải anh đang..."
" Ưm.."
Cô không nói tiếp được nữa bởi vì cô đã bị anh hôn đến ngộp thở. Cô đẩy anh ra.
" Anh đang làm gì vậy, đây là phòng vệ sinh nữ sẽ có người vào bata cứ lúc nào."
" Vậy em không cần phải chứng minh rằng em đi chọn đồ cho một người con gái khác để đi xem mắt với anh sao? Thậm chí em còn ngồi xa quan sát nữa, em thấy thú vị lắm sao.."
Lâm Dương bực bội quát lớn.
" Anh nói nhỏ chút được không, việc gì xũng có cách giải quyết."
" Vậy em nói đi. Em thực sự không hề yêu anh một chút nào sao ?"
Trương Vân Nhi thở dài tiến đến bồn rửa mặt. Cô nhìn gương mặt mình trong gương.
" Yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chay-tron-khoi-anh-sao/1503289/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.