Sự việc chấn động này đã lan rộng ra khắp cả nước, những tin tức trên mạng lướt tới đâu cũng liên quan đến cô. Cô ngồi xem những bình luận bị người ta chửi rủa, mắng nhiếc, cô chỉ khẽ cười rồi tự an ủi bản thân. Lúc này ba mẹ cô gọi tới, cô chần chừ một lúc rồi bắt máy nghe.
"Alo ạ"
"Những...tin tức của con trên mạng là giả đúng không con gái?" giọng ba cô lo lắng hỏi.
Cô không nói gì, chỉ để im máy nghe giọng của ba mẹ lo lắng hỏi thăm mình.
"Con k...không làm thế" cô như sắp khóc nói.
"Ba mẹ tin con gái mà" mẹ cô an ủi.
Cô nói chuyện với ba mẹ mình một lúc rồi Băng cũng trở về nhà. Băng vội vàng lôi lọ thuốc đưa cho cô xem.
"Phải, là lọ thuốc này, lúc đó Triệu Hoắc đã ném nó xuống dưới" cô cầm túi đựng lọ thuốc lên nhìn.
"Mình có tin này muốn báo cho cậu" giọng Băng hơi trầm xuống.
"Đoạn băng ghi lại cả quá trình đã bị ai đó xoá đi rồi" Băng lo lắng nhìn cô.
"Sao lại có thể như vậy được chứ?" cô trợn mắt nhìn Băng.
"Mình không biết là ai làm nhưng nó chỉ mất 1 đoạn để chứng minh cậu không phải là hung thủ"
"Vậy là có người sắp đặt từ trước?" Băng khó hiểu nhìn Băng.
"Phải"
Cả hai người rơi vào trầm tư, đột nhiên lúc này điện thoại Tuyết Lam đổ chuông.
"Là Âu Dương Phàm gọi" cô nghe máy.
"Alo ạ" cô bật loa ngoài lên.
"Lúc nãy, anh đã lấy được đoạn video ngoài ban công của dãy nhà đó, đã có một người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-buoc-phai-yeu-toi/931565/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.