Cô gọi điện cho Băng kể về chuyện anh ấy đến tìm cô " Anh ấy có làm hại đến cậu không vậy?" Băng lo lắng hỏi.
" Không có " cô nói.
" Hôm nay anh ấy rất nhẹ nhàng, không có giống như mọi hôm "
" Không sao đâu, đừng sợ "
Sau một lúc nhận được sự an ủi từ Băng, tinh thần cô dần ổn định trở lại. Cô đi ra ngoài mua đồ ăn về làm bữa tối, về đến nơi thấy anh đứng trước cửa. Cô tiến lại chầm chậm " Em về rồi à, nãy em đi đâu vậy?"
" Em...em đi siêu thị " cô đứng trước cửa nhà.
" Em không định mở cửa sao?" anh nở nụ cười nhìn cô.
" Anh...làm gì chứ " cô lắp bắp hỏi anh.
" Anh định vào nhà ăn một bữa cơm, từ sáng tới giờ anh chưa ăn gì " vừa nói anh vừa chỉ tay vào cửa.
" Vâng " cô đặt dấu vân tay lên.
" Đưa anh xách đồ cho " anh giành lấy túi đồ từ tay cô.
" Hôm nay em định nấu món gì vậy?" anh đứng bỏ đồ từ túi ra để lên bàn.
" Món Beefsteak ạ ".
" Anh thích ăn món đó " anh quay sang nhìn cô cười. Thấy anh như vậy cô cũng cười theo anh.
" Em cười xinh lắm đấy "
Cô nghe anh nói vậy, ngại ngùng cúi gằm mặt xuống.
" Anh làm cùng em nhé " anh chạy vào đeo tạp dề bắt tay vào làm cùng cô.
Sau khi nấu xong, họ ngồi ăn tối cùng nhau.
" Um, ngon lắm " anh vỗ tay tán thưởng.
Cô ngồi cười theo những cử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-buoc-phai-yeu-toi/931546/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.