Hai cô bàn bạc với nhau trong xe một lúc rồi Tuyết Lam mới quay trở về nhà. Vừa vào tới nơi, thấy cuộc gọi nhỡ của anh, cô gọi lại cho anh " Anh gọi em ạ?"
" Người làm nói nãy Vương Bảo Băng ra tìm em?"
" Dạ vâng " cô trả lời.
" Đừng làm chuyện gì làm tôi bực lên, em biết hậu quả rồi đấy "
" Vâng "
" Tôi còn có việc, ở nhà ngoan đấy " nói xong anh cúp máy. Cô ngồi suy nghĩ, hiện tại cô đang rất rối, cô muốn rời khỏi đây, cũng sợ bị anh phát hiện. Quá tủi thân, những mệt mỏi mà cô gánh chịu, cô bật khóc nấc lên.
Cô đưa tay xuống bụng " Mẹ sẽ bảo vệ con " cô nằm rồi ngủ quên khi nào không hay.
Trưa cô xuống ăn, mùi đồ ăn khiến cô khó chịu, bác quản gia thấy vậy liền hỏi " Con thấy khó chịu ở đâu à "
" Dạ không ạ, con có hơi không khoẻ ".
" Ta thấy con biểu hiện có thai, hay con thử đi bệnh viện kiểm tra nhé " bác lo lắng cho tình trạng sức khoẻ của cô.
" Dạ con đã thử rồi, đợi đến khi nào thích hợp con sẽ nói cho anh ấy "
" Bác giúp con giữ bí mật chuyện này được không ạ "
" Được mà, con yên tâm, đừng lo lắng quá sẽ anh hưởng đến bảo bối ".
" Dạ vâng, con cảm ơn bác "
Ăn xong cô đi ra sau vườn chơi, cô tưới nước chăm sóc vườn hoa hồng xanh. Hôm nay trời rất đẹp, cô ngồi ở đây rất lâu rồi mới vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-buoc-phai-yeu-toi/931544/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.