Lúc cô tỉnh dậy thì gần đến trưa, cô đứng dậy loạng choạng đi về phía giường, đầu óc quay cuồng đau nhức.
" Mình bị sao vậy chứ " cô hỏi bản thân mình. Nằm nghỉ một lúc thì Băng gọi điện đến cho cô.
" Cậu sao vậy? Nhìn sắc mặt câu không được tốt lắm " Băng sốt tuột hỏi han cô.
" Mình không sao, chỉ đau đầu chút xíu thôi cậu đừng lo " cô nói.
" Cảm thấy cơ thể như thế nào cậu phải nói mình biết đấy " Băng cẩn thận dặn dò cô.
" Um, mình biết rồi " cô gật đầu đồng ý.
Sau khi cúp máy xong cô đi dạo quanh nhà cho khuây khoả. Ở sau vườn có một em cún con " Wow đáng yêu quá vậy " cô chạy lại bế em cún.
" Mày ăn gì chưa?" cô hỏi. Rồi bế em cún vào lấy đồ ăn cho ẻm. Cô đổ thức ăn ra bát cho nó ăn " Chắc mày đói lắm nhỉ?" ăn xong cô thả bé ra ngoài vườn.
Lát sau Vương Bảo Băng đến chơi " Cậu đến rồi sao?" cô chạy ra mở cửa.
" Cùng nấu cơm nhá " hai cô đi vào trong bếp.
" Cái này nấu như nào vậy, nhiệt độ như này được chưa nhỉ, trên mặt cậu dính bột kìa,... họ cười nói rất vui vẻ, lâu rồi cô chưa thấy Tuyết Lam vui vẻ như vậy.
Nấu ăn xong cô ngồi xuống thưởng thức món ăn " Um món này cậu làm ngon cực " Băng bất ngờ nói.
" Ngon đến vậy sao?" cô cười vui vẻ.
Căn nhà trở nên ấm áp ngập tràn tiếng cười, ăn xong Băng ở lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-buoc-phai-yeu-toi/931541/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.