Băng rửa vết thương cho cô xong anh ngồi bên cạnh giường. Lúc này nhìn cô rất xinh, đường nét trên khuôn mặt của cô thất sự rất tuyệt vời, nhìn rất hiền dịu. Khác những lúc cô bướng bỉnh chống lại anh.
Rồi anh cũng đứng dậy sang thư phòng làm việc cho đến tối.
" Mình vẫn còn sống sao? " Tuyết Lam tỉnh dậy, đưa mắt nhìn cổ tay của mình đang bị băng bó và một chút máu rỉ ra ngoài. Cô từ từ bước xuống giường đi tắm.
Anh từ thư phòng trở về ngồi xuống sofa. Cô tắm xong mở của bước ra thấy anh " Em gan lắm "
Cô không nhìn lấy 1 cái làm anh tức giận " Tôi đang nói chuyện với em đấy " cô vẫn giữ nguyên trạng thái cũ.
Anh chạy lại nắm tay cô lại " Em đừng cố thử sự kiên nhẫn của tôi, em biết hậu quả rồi đấy"
" Bỏ ra " cô nhìn anh nói.
Anh cầm tay bị thương của cô lên " Tôi còn chưa hỏi em về chuyện này ".
" Không liên quan đến anh " Tuyết Lam giật tay lại.
" Đừng có nói chuyện với tôi với giọng điệu thách thức như thế, tôi rất ghét đấy ".
" Để tôi thay băng cho em " anh đi lấy hộp sơ cứu.
" Không cần tôi có thể tự làm được " cô định rút tay lại.
" Để nguyên, tôi cảnh cáo em " anh giữ tay cô lại đặt lên chiếc khăn mềm rồi rửa, băng bó lại vết thương cho cô.
Xing việc anh cũng bỏ đi chỗ khác để lại cô một mình trong phòng.
Cô ngồi bệt xuống cạnh giường ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-buoc-phai-yeu-toi/931534/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.