Về Việt Nam, anh ở lại một hôm rồi cũng bay qua Mỹ luôn, làm nó buồn muốn chết. Cuộc đời nó suốt ngày cứ phải chịu cảnh chia li thế này sao, ôi thật bất công quá mà, nó ghé yêu xa, tại sao Mỹ không gần Việt Nam để nó không phải xa anh nhỉ? Tại sao ông nội anh lại định cư bên Mỹ mà không về Việt Nam đi, bắt anh phải qua đó để tụi nó suốt ngày phải chịu cảnh yêu xa thế này. Ư ư nó không muốn, giờ nó cũng chẳng muốn đi làm lắm, lấy cớ mang quà về cho mẹ rồi nó trốn ở nhà luôn. Dù sao ở trên kia trong khi tụi kia suốt ngày dành thời gian cho người yêu thì nó bơ vơ một mình, khi thì ôm điện thoại cả buổi lướt facebook một cách trống rỗng, lúc thì xem phim, không thì cũng hay nhắn tin với anh nhưng ít, vì lệch múi giờ với anh bận lắm. Haizzz thế nên về nhà với bố mẹ cho sướng chứ, dù sao cũng chẳng muốn đi làm.
Vừa thấy nó về mang theo cái vali khá lớn mẹ nó đoán ngay ra sự việc
- Ê mẹ nói đùa thôi chứ mẹ không có tiền nuôi mày đây đấy, về đây ở thật là tự bỏ tiền ăn ra nha cưng. Mà con nhà người ta lớn đi làm kiếm tiền mua sắm cho bố mẹ, cho bố mẹ tiền đi du lịch đi mua sắm, con nhà cô Hương nó lấy chồng giàu còn cho mẹ nó tiền mua oto cơ
- Chị ấy hơn con mấy tuổi, lúc bằng con chị ấy đã kiếm ra tiền đâu, mà mẹ thử nghĩ xem có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-bot-de-thuong-lai-anh-nho/728931/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.