Nhanh quá, vèo cái hết 4 năm đại học, đại học thì người ta yêu yêu đương còn nó 4 năm mất ba năm không có người, sống trong cảnh không được ai yêu mà cũng không được yêu ai, thỉnh thoảng lại còn rơi vào trạng thái nhớ " người dưng" thỉnh thoáng lại còn tự khóc do tủi thân, và cuối cùng nó cũng quay về cái thời được yêu đương, nhưng rất tiếc lại là yêu xa, à vẫn thường uyên rơi vào cảnh có người yêu mà như không. Đây có thể là minh chứng cho thanh xuân không tươi đẹp của nó. Haizzz sau tất cả thì cuối cùng nó cũng được vinh danh cầm cái bằng tố nghiệp xuất sắc trong tay, giờ vứt đâu nó cũng có thể xin được việc làm ngon lành, nhưng giờ nó ngại đi làm bởi mẹ kêu mẹ sẽ nuôi nếu thất nghiệp, còn anh người yêu nó bảo sẽ nuôi nó, công thêm với bệnh lười nhác có sẵn và điều kiện thuận lợi chắc tốt nghiệp xong nó về nhà ở 1 tháng rồi đi đâu thì đi?.
Lễ tốt nghiệp của con nhà người ta thì bố mẹ oto các kiểu đến dự, chụp ảnh các thứ, mấy đứa có người yêu thì nắm tay nắm chân các kiểu, chụp anh nữa, nó nhìn một vòng, nơi này là lễ tốt nghiệp mà, hờ kể cả Thu Hà có cũng có gấu, thật đáng ghét. Bố nó đi công tác còn mẹ đi học chuyên đề bla gì đấy của giáo viên giỏi haizzz và đương nhiên anh người yêu của nó vẫn không thể về được, ai kêu nó kiếp trước cứu cả thế giới nên bây giờ mới yêu được anh, ờm...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-bot-de-thuong-lai-anh-nho/728928/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.