Từ hôm anh đi đến giờ cũng được cả tháng rồi, nó vẫn thế chẳng có gì khác cả, chỉ là không còn hay buồn như trước nữa thôi.
13h15" nó còn ngon giấc trong chăn ấm với thu Hà thì điện thoại reo chuông, theo bản năng vơ lấy cái điện thoại rồi áp vào tai, nó còn chẳng buồn nhìn là ai nữa, mắt vẫn nhắn.
Đầu dây bên kia không nói gì tức là im lặng ý, nó thì vẫn ngủ
Mãi một lúc sau
[- Em đang ngủ sao_ Là cái giọng trầm ấm của một ai đấy, nghe vừa ngọt vừa dịu dàng
- Ưm..._ Nó quẹt mũi, gãi đầu rồi ngủ tiếp, không biết đến sự hiện diện của cái điện thoại kia
- Anh không ngủ được. Anh nhớ em lắm_ Vâng... giờ này bên Mỹ cũng là hơn 1h sáng còn không ngủ đi sao?
- Ư...._ Nó vò đầu, cái quái gì thế, nó đàn ngủ mà
- Em ngủ đi
Đầu dây bên kia im lặng nhưng không tắt máy
- Đannnn... cái điện thoại rơi bây giờ kìa_ Giọng Hà Anh hét, nhỏ xem phim nên giở mới đi ngủ
Nó giật mình mơ màng cười cười rồi lấy cái điện thoại để vào trong rồi lăn ra ngủ tiếp mà đâu biết cái bạn bên Mỹ gọi cho nó để máy mãi một lúc sau mới tắt, thật là muốn làm giàu cho ngành viễn thông quá mà
Nó ngủ mãi tận 4h mới dậy, cầm vào cái điện thoại thấy cuộc gọi nhỡ từ Gia Khanh và.... nó đơ người làm rơi luôn cái điện thoại xuống đất cũng may điện thoại đủ combo" chống nước chống xước chống vỡ" không thì nát màn hình cũng nên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-bot-de-thuong-lai-anh-nho/728919/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.