Anh không có ở đây chẳng có ai ăn hiếp nó, nhưng mà lâu nay vốn không phải cài báo thức để dậy đi học giờ anh không gọi nó dậy nữa rồi. Không có ai chở nó đi ăn sáng, chẹp chẹp.
Hôm nay nó nhiều bài tập quá, đề tiếng anh, toán rồi lí, ôi mẹ ơi. Nhìn đồng hồ cũng đã 11h rồi, mà bài tập lí nó chưa biết làm sao nữa. Thu Hà cũng không biết làm luôn. Giờ này mà hỏi Minh Hoàng thì phiền lắm.
- Bà gọi anh Minh đi_ Thu Hà bất đẵc dĩ nói
- Hay thế chứ thầy lí khó tính quá, không làm bài tập chết luôn đấy
- Gọi đi
Nó lấy điện thoại gọi cho anh, mãi chẳng thấy anh nghe máy nó đang định tắt thì đầu dây bên kia đã bắt máy
[- Alo
Hình như anh đang ngủ thì phải
- Anh đang ngủ ạ
- Sao em còn chưa ngủ nữa?
- Em nhiều bài tập quá, sao nay anh đi ngủ sớm thế
- 12h còn sớm gì nữa em yêu
- Ý chết em quên mất là singapore ở múi giờ thứ 8
- Ngốc
- Thế thôi anh ngủ đi
- Không nhớ anh sao
- Hông. Nhưng mà anh tỉnh ngủ chưa
- Em gọi đương nhiên là anh tỉnh rồi
- Vậy giúp em bài này nhé. Thầy lí mai kiểm tra là em toi luôn đấy
- Đọc đề bài đi
- Anh chuẩn bị giấy chưa
- Em có thấy mấy khi em hỏi bài mà anh nháp chưa
- Khikhi... quên mất.......
Nó đọc xong đề bài là anh giảng luôn cho nó
- Hiểu chưa?
- Anh nói khó hiểu quá
- Tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-bot-de-thuong-lai-anh-nho/728895/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.