Nghỉ hè đối với nó mà nói là kì ngủ hè dài dằng dẳng mà nó yêu nhất. Với con người lười nhác chỉ đặt ngủ lên trên hết như nó thì nghỉ hè là lúc phát huy khả năng ngủ tối đa của nó. Nó nghỉ hè, mẹ nó cũng được nghỉ, em nó cũng được nghỉ nhà nó chỉ có bố nó là không được nghỉ. Nó đã lên kế hoạch cả rồi, sẽ ngủ và ngủ.
Mẹ nó bảo, năm nay chắc chẳng đi du lịch ở đâu đâu vì bố nó không có nhà, vả lại điều kiện kinh tế năm nay hơi khó khăn. Hic.... nghỉ hè mà không đi du lịch thì nhàm chán lắm.
15h30" trong khi nó còn nằm ngủ dưới điều hòa mát vô cùng thì dưới nhà mẹ nó đã gọi
- Đan ơi.... dậy nhanh, Phương Vy qua kìa
- Dạ..... _ Nó ngồi dậy vò đầu tóc, mở mắt nhìn ra cửa, Phương Vy đang đứng ở đấy
- Lúc quái nào mày cũng ngủ được thế con kia
- Không ngủ thì làm gì
- Người chẳng như con nhợn ý..._ Phương Vy ngồi xuống ngả lưng ra giường
- Mài không đi chơi đâu à?
- Đi đâu giờ. Hôm qua crush của mài xuống, sao không nói t kiếm cớ qua ngắm mặt
- Haha... giờ tao mới nhớ sao lúc đấy sao tao không gọi cho mài qua chiêm ngưỡng
- Nghe mẹ mày khen đẹp chắc đẹp lắm
- Mẹ tao nói khi nào
- Lúc sáng mẹ tao với mẹ mày tám ở nhà tao
- Aiguuuu... mẹ tao còn biết tao crush anh ý
- Hứ..
- Cơ mà tao cho mày xem ảnh con gì
- Ai biết có photoshop
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-bot-de-thuong-lai-anh-nho/728881/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.