Ngồi đợi cả tiếng đồng hồ nó mới có chân vào. Căn bản là nó ngại chen lấn trước hay sau thì cũng sẽ vào được mà.Tâm hồn nó thì lơ lửng trên mây. Ôm cái điện thoại trước ngực nó đi vào trong, nhận ra chỉ còn nó là người cuối cùng. Haizzzz
Nó đứng đơ trước cửa.... khi nhìn dòng chữ " Hội trưởng hội học sinh- Hoàng Khánh Minh" ai kia không phải anh sao. Chuyện gì đang xảy ra vậy. Nó chắc chắn người ngồi trong kia là anh... crush của nó???. Nó không nhầm đâu
- Vào đi_ Anh ngẩng mặt lên nhìn nó
- Vâng_ Nó cứ có cảm giác gì đấy không thể miêu tả nổi. Cả người nó cứ lâng lâng như trên mây
Nó ngồi xuống cái ghế đối diện với anh. Bối rối.... nó không biết làm gì ngoài việc lấy hai tay đan chặt vào nhau để đỡ "sợ". Tự nhiên nó thấy mình nhỏ bé hơn bao giờ hết. Anh đưa cho nó phiếu đăng kí để điền thông tin. Nhận tờ giấy và cầm bút lên mà tay nó run run. Một lúc sau anh ngẩng mặt nhìn nó rồi cười nhếch môi quyến rũ.
- Hay phải để anh cầm tay mới viết được? _ Anh nghiêng đầu hỏi nó
Còn nó thì đỏ mặt vội vàng viết thật nhanh.. xấu hổ quá mớt. Nét cuối cùng hạ để hạ bút chưa kịp xong nó vội lao ra ngoài không quên lễ phép
- Em chào anh ạ.
Chưa kịp ra khỏi cửa nó lại một lần đứng hình vì câu nói
- Chưa xong
Nó bây giờ chỉ muốn có cái hố nào thật sâu và sâu cho nó chui xuống để đỡ mất mặt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-bot-de-thuong-lai-anh-nho/257061/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.