Nam An An tay chống cằm tư tưởng hơi không tập trung, một tay cầm bút đặt lên trang giấy, vừa dựng thẳng lỗ tai nghe tiếng chuông tan học. Rất không dễ dàng tiếng chuông tan học vang lên, giáo viên dạy môn vật lý lại hoàn toàn không có ý định dừng lại, tiếp tục nói, hai mươi phút sau ngoài cửa sổ có tiếng người ồn ào, mới bỗng nhiên tỉnh ra nói: “Ôi chao, người già thính lực kém, tiếng chuông tan học vang lên lúc nào nhỉ, hoàn toàn không nghe thấy….”
Ngồi ở dãy sau Nam An An hạ giọng nói khẽ với Nam Vi Vi bên cạnh: “Em không tin bà ấy không nghe thấy.”
Giọng nói còn chưa dứt một cục phấn đã nện vào ót cô, giáo viên vật lý khí thế dào dạt: “Nói cái gì đó! Tôi đã nghe được!”
Nam An An nâng tay lau bụi phấn trên ót ngạc nhiên nói: “Cô giáo, cô có thể nghe được à?”
Dưới bục giảng cười vang một trận, giáo viên vật lý lau bảng đen, vung tay cầm phấn viết lên bảng: “Bài tập hôm nay là một bộ đề thi, Nam An An em hai bộ!” Nam An An là học sinh ít tuổi nhất trong lớp mười này (Cô sinh sau Nam Vi Vi mười phút),hoàn toàn không nhận được đãi ngộ tốt gì, ngược lại mỗi lần đều bị các giáo viên giết gà dọa khỉ, không phải là không có nguyên nhân.
Buổi tối lúc Nam An An đăng nhập trò chơi, bài tập vật lý một đề cũng chưa thèm động vào. Thật ra cô là bình nứt không sợ bể, nên vẫn cứ ngâm mình trong trò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-bi-benh-phai-tri/3074108/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.