Nam An An ngủ mê man cũng không biết bản thân mình ngủ bao lâu rồi, lúc tỉnh lại bọn họ vẫn còn ở trên đường.
Cô dụi mắt, có thể là nhiệt độ trong xe điều chỉnh hơi cao nên cô có chút không thoải mái, kề mặt lên trên cửa kính xe mới cảm thấy lành lạnh, cả người tỉnh táo một ít, kết quả một tầng sương trắng trên cửa sổ xe bị mặt cô dán lên làm lộ rõ cảnh đêm đang thụt lùi ngoài cửa kính.
Khóe mắt Nam An An liếc thấy cảnh đêm xa lạ bên ngoài cửa kính, ngón tay hơi siết chặt vào. Với thành phố A cô không tính là quá quen thuộc, nhưng quê bà ngoại Cố Cầu Cầu ở đó. Nghỉ hè Nam An An và Cố Cầu Cầu vẫn thường đi qua, rất có ấn tượng với ngoại ô thành phố này.
Ở đường giao nhau tiếp theo Giản Diệu rẽ hướng khác…. Ngược lại với đường bọn cô vẫn thường đi, đó là hướng đi thành phố C, đi thành phố A phải đi qua một con đường duy nhất.
Trong lòng Nam An An dâng lên chút lo lắng mơ hồ.
Nhớ lại Giản Diệu thừa lúc cô nửa ngủ nửa tỉnh bấm chốt cửa xe, linh cảm chẳng lành trong lòng Nam An An càng lúc càng nghiêm trọng….
Sợ Giản Diệu phát hiện ra sự khác thường của cô, cô xoa con mắt lười biếng lẩm bẩm một câu rồi tiếp tục dựa vào cửa kính xe ngủ. Giản Diệu cúi người qua nâng đầu cô dậy rồi đặt chiếc gối ôm mềm mại sau lưng cô làm đệm lót. Hơi thở đàn ông xa lạ bỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-bi-benh-phai-tri/3074090/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.