Du Hạ rào đón trước Nam An An, “Khương Minh, em không muốn vì chuyện này mà tổn thương tình bạn bao nhiêu năm của chúng ta.”
“Đã tổn thương.” Khương Minh một tay mở cửa, một tay tùy tiện cởi áo khoác ngoài giọng nói lành lạnh không có chút trêu chọc nào.
Du Hạ cười khổ một tiếng, không nói thêm gì nữa, thấy Khương Minh trực tiếp đi qua bên người cô ta, một cánh tay tùy ý cầm áo ném lên ghế sofa vừa khéo lồng đến đúng trên đầu Nam An An đang muốn đứng dậy. Du Hạ đứng tại chỗ, thấy Khương Minh đi tới một tay chống sofa, hơi vén áo lên hôn Nam An An một cái.
Thời gian khiến mỗi một người bọn họ đều thay đổi, em bé trai đã từng mang cô ta nô đùa nghịch đất cát cũng đã tìm được người khiến anh bị rơi vào hố. Cô ta cũng không còn là cô gái nhỏ dũng cảm đi theo sau lưng Khương Minh bắt dế con.
Cô ta từng tiếc nuối qua lại với nhau mà chưa nói ra tình cảm, nghĩ lại nếu cô ta dũng cảm hơn có phải sẽ có kết quả khác hay không.
Nhưng Du Thu cũng dũng cảm, kết quả thì sao?
Du Hạ nhàn nhạt thở dài một hơi, nhẹ nhàng đến mức chính cô ta cũng nghe chẳng rõ, sau đó không hề lưu luyến xoay người rời đi….
Nam An An nháy nháy mắt, áo khoác màu đen che ánh mặt trời giữa trưa, sau khi thích ứng với ánh sáng lờ mờ có thể nhìn thấy đôi mắt Khương Minh gần trong gang tấc, ánh mắt này sâu thăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-bi-benh-phai-tri/3074079/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.