Trăng sáng treo trên đỉnh đầu, ánh sao điểm xuyết cho bầu trời đêm thêm đẹp hơn.
Chúc Chúc ngồi trên ghế sofa nhỏ trong phòng mình, bên cạnh là Hữu Hữu đến chơi với bé, hai bạn nhỏ đang cùng nhau vẽ tranh.
"Hữu Hữu, cậu mau nhìn, mau nhìn, đây là thỏ trắng nhỏ mà Chúc Chúc vẽ nè."
Hữu Hữu nghe vậy thì nghiêng đầu nhìn tờ giấy trắng mà Chúc Chúc cho cậu bé xem, trên tờ giấy chỉ có ba chấm tròn màu đen, còn lại thì không có gì khác.
Cậu bé chớp chớp đôi mắt trong veo, nghiêm túc nhìn tờ giấy đó: "Chúc Chúc nè, tai và thân của thỏ, thỏ trắng nhỏ đâu?"
"Ở đây nè."
Tay nhỏ của Chúc Chúc chỉ vào tờ giấy: "Hai vòng tròn đen này là mắt của thỏ nhỏ, vòng tròn đen kia là mũi đó, đáng yêu đúng không."
Hữu Hữu thật sự không nhìn thấy cái gì trên giấy, nhưng cậu bé nhìn ánh mắt mong chờ của Chúc Chúc thì vẫn gật gật đầu mình: "Ừm... Đáng, đáng yêu."
Chúc Chúc vừa lòng nhìn bức tranh của mình. Sau đó, bé hơi cau mày, nhìn chằm chằm vào tờ giấy, ngay cả bé cũng hơi không nhìn ra được là hình gì, vậy mà chỉ trong chốc lát Hữu Hữu đã có thể nhìn ra, thật giỏi quá đi.
Hữu Hữu càng nhìn càng thấy bức tranh đó kỳ lạ, cuối cùng cậu bé vẫn không nhịn được mà hỏi: "Chúc Chúc, vậy, vậy những, những bộ phận khác của, thỏ, thỏ con đâu?"
"Hữu Hữu à, Chúc Chúc vẽ thỏ trắng nhỏ, là con thỏ trắng tinh á. Nó đã ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-be-thao-thiet-ba-tuoi-ruoi-roi-do-/3701061/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.