Cậu bé mập nhìn vào bé gái nhỏ hung hăng nhe răng đứng trước mặt nó, nó thấy hơi sợ và quyết định rời đi cùng bạn bè.
Khi rời đi, nó không quên để lại một câu: "Mày cứ đợi biến thành đồ cà lăm đi!"
"Hứ ~ Chúc Chúc không sợ đâu, lêu lêu lêu ~"
Chúc Chúc nhìn ba đứa trẻ xấu xa kia đi rồi, bắt chước bọn nó làm mặt xấu mãi cho đến khi bọn nó biến mất khỏi tầm nhìn, xong bé cúi người và xoa đầu nhỏ của Hữu Hữu.
"Đừng sợ nha." Chúc Chúc nghiêng đầu và mỉm cười ngọt ngào.
Hữu Hữu nhìn vào mặt trời nhỏ phía trước, trên mặt nở một nụ cười đã lâu không xuất hiện: "Ừm, bạn... bạn tốt."
Chúc Chúc nắm tay Hữu Hữu và đứng dậy: "Hữu Hữu nè, Chúc Chúc dẫn bạn đi gặp chị hai của Chúc Chúc nha."
Cố Thanh Uyển vừa nghe điện thoại xong, nhìn quanh một vòng để tìm kiếm hình bóng nhỏ quen thuộc đó. Chỉ chốc lát, cô thấy hình bóng bé nhỏ đó và một bạn nhỏ khác đi sau lưng bé tiến về phía cô.
"Chị hai ơi, chị hai ơi. Chúc Chúc có bạn thân rồi nè, bạn ấy tên là Hữu Hữu. Bạn ấy biết vẽ hoa hoa đẹp đó." Chúc Chúc nói.
Cố Thanh Uyển nhìn thấy em gái vui vẻ kéo một cậu bé đến gần, cô thấy cậu bé này hơi quen quen.
Cô nhớ cậu bé tên Hữu Hữu này sống ở nhà bên cạnh, ba mẹ cậu bé thường xuyên đi công tác nên cậu bé sống với bảo mẫu, cô cười và chào hỏi Hữu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-be-thao-thiet-ba-tuoi-ruoi-roi-do-/3614035/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.