Lương Hành Dã gọi Chu Vân lại: “Mẹ, mẹ đợi một chút.”
Vừa nói anh vừa sải bước tới.
“Mẹ rửa tay đã, có chuyện gì chút nữa nói.” Chu Vân không nghĩ gì nhiều, đẩy cửa bước vào. Khoảnh khắc tiếp theo, sắc mặt bà chợt tê cứng.
Một cậu bé đang ngồi xổm trong phòng tắm, đôi chân trần, chiếc áo sơ mi vừa dài vừa rộng để lộ một mảng da nhẵn nhụi ở xương quai xanh và ngực. Cậu ta mặc quần áo của Lương Hành Dã, đang cúi xuống nhặt từng viên ngọc trai dưới đất.
Lúc cậu bé ngẩng đầu lên, Chu Vân nhìn thấy khuôn mặt của cậu ta, đó là vẻ đẹp vô cùng tinh xảo và xinh đẹp, là một vẻ đẹp tỏa sáng mà bà chưa từng gặp qua.
Chu Vân sửng sốt một chốc, sau đó hoàn hồn trở lại, lạnh giọng hỏi: “Cậu là ai?”
Một người lạ đột nhiên xuất hiện, ánh mắt lạnh lẽo mang theo ý dò xét, Trì Ninh có chút luống cuống, nhìn thấy Lương Hành Dã xuất hiện ở cửa phòng tắm, cậu loạng choạng muốn chạy đến trốn sau lưng anh.
Trì Ninh ló nửa khuôn mặt ra nhìn Chu Vân. Vừa rồi Lương Hành Dã bảo cậu mặc quần vào, cậu không có quần, nhìn quanh phòng tắm một vòng, cậu chỉ thấy một chiếc quần đùi mà Lương Hành Dã đang treo trên giá.
Chiếc quần đùi hơi rộng, khi kéo lên đến thắt lưng, cậu vô tình làm đổ túi ngọc treo trên tường, ai ngờ mới nhặt được nửa túi thì một người lạ bỗng nhiên xuất hiện.
Lương Hành Dã đứng chắn trước mặt cậu, Trì Ninh cảm thấy an tâm không ít, đối diện với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-ay-yeu-toi-den-vay/243685/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.