Lương Hành Dã đứng trước cửa nhìn Trì Ninh đang lăn lộn trong chăn bông. Ngoài kinh ngạc ra còn cảm thấy hoang đường, anh sải bước đi đến.
Trì Ninh nghe thấy bước chân lập tức quay đầu lại, chạm trán gương mặt vừa quen thuộc vừa lạ lẫm của Lương Hành Dã, nụ cười trên mặt cậu lập tức tắt ngúm.
Làm thế nào lại là anh ta! Tâm trí Trì Ninh tràn ngập hình ảnh Lương Hành Dã lái xe đưa cậu trở lại biển cả, cùng hình ảnh cậu hối hận lấy lại những thỏi vàng. Trì Ninh lập tức nhấc chăn bông lên, trượt dài từ trên giường xuống gầm giường.
Giường của Lương Hành Dã là giường chân cao bằng gỗ, Trì Ninh trượt xuống đất rất trơn tru. Dưới gầm giường vừa rộng rãi, vừa rất sạch sẽ, cậu nằm bò trên mặt đất, nhìn Lương Hành Dã từng bước từng bước tiến lại gần, nhịp tim nhảy nhót mỗi lúc một gấp gáp.
Lương Hành Dã dừng lại bên cạnh giường, quỳ một chân xuống, cúi người nhìn phía gầm giường, nói với Trì Ninh, “Cậu còn trốn cái gì? Ra đây đi.”
Trì Ninh quan sát sắc mặt của Lương Hành Dã, do dự một chút, chầm chậm di chuyển ra ngoài. Trong lúc dịch chuyển, tâm trí không ngừng quay cuồng, tại sao mình lại quay lại đây? Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy? Anh trai của cậu đi đâu mất rồi?
Tốc độ di chuyển của Trì Ninh còn chậm hơn cả ốc sên, Lương Hành Dã đập đập cạnh giường. Trong lòng Trì Ninh thầm nghĩ, thôi xong đời rồi, anh ta vốn dĩ không thích mình chút nào, đã thế còn thêm chuyện lấy lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-ay-yeu-toi-den-vay/243683/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.