Hoắc Trăn Trăn mở nắp chai ra, còn chưa nói ra mình muốn gì, Tiểu Á liền rất ăn ý đưa cốc nước vào tay cô. Hoắc Trăn Trăn cười tủm tỉm, uống nước xong trả lại cái cốc cho Tiểu Á, rồi nói với Khương Từ:
"Chờ tỷ tỷ làm xong việc, sẽ liền dẫn cưng đi ăn đồ ngon."
Nói xong, lần nữa đeo khẩu trang vào, cúi đầu để tô màu cho phần hình xăm còn lại ở bắp chân của khách hàng.
Một lúc lâu sau, Khương Từ mới phản ứng lại, "Ồ" một tiếng rồi đi lảo đảo về phía ghế sô pha nhỏ.
Chờ Hoắc Trăn Trăn rửa tay xong xuôi, Khương Từ dựa vào tay vịn ghế sô pha, ngủ thiếp đi dưới áo khoác.
Hoắc Trăn Trăn tiến lên sờ vào trán của cô.
"Làm sao vậy? Chị A Từ bị bệnh?" Tiểu Á thò qua nhỏ giọng hỏi.
Hoắc Trăn Trăn lại thử nhiệt độ trán của mình, không xác định nói:
"Hình như cũng không giống phát sốt?"
Tiểu Á: "Khi chị ấy mới vào, em nhìn thấy thể trạng của chị ấy không tốt lắm, sắc mặt rất kém."
Hoắc Trăn Trăn lại lần nữa dán lên trán thử nhiệt độ, Khương Từ hoảng hốt mở mắt ra:
"... Trăn Trăn?"
Hoắc Trăn Trăn: "Sao lại thế này? Nơi nào không thoải mái?"
Khương Từ: "Buổi tối không nghỉ ngơi tốt, buổi chiều lại có hai chỗ cần điều chỉnh đàn, có chút mệt."
Hoắc Trăn Trăn: "Vậy cậu tỉnh lại đi, chúng ta đi ra ngoài ăn."
Khương Thừ nó một tiếng "ừm", chậm rãi mặc áo khoác vào. Hoắc Trăn Trăn thu dọn xong liền thân mật khoác tay Khương Từ, rồi cùng nhau xuống lầu.
"Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-ay-thuoc-ve-toi/1757621/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.