Kể từ khi Khương Lâm dọn ra khỏi Ngự Thuỷ Nam Uyển, Ninh Thư Duyệt sống ở đây cũng không còn vui vẻ nữa. Sau khi Ôn Niệm đi làm, cũng đã đổi nhà cho bà ấy, Ninh Thư Duyệt vui vẻ dọn đi. Nhưng không biết là do công việc quá bận rộn cùng mệt mỏi, hay là do thói quen, thỉnh thoảng Ôn Niệm vẫn chạy đến Ngự Thuỷ Nam Uyển. Mỗi lần như vậy, Ninh Thư Duyệt cảm thấy đau lòng vì nàng, vì thế lại dọn trở về.
Lộc Hành Tuyết mang theo rượu vang đỏ xuống xe, Khương Từ mở cửa an ninh dưới lầu của tòa nhà, hai người mới bước đến thang máy, vừa lúc gặp được Khương Lâm cùng với Ninh Thư Duyệt đến tiếp đón các nàng.
"Aizz dô! Đến ăn cơm là tốt rồi, còn mang theo cái gì nữa!" Ninh Thư Duyệt nhiệt tình kéo Khương Từ vào thang máy, trên mặt tươi cười nói với Lộc Hành Tuyết:
"Dì cũng không giỏi nấu ăn, Tiểu Bạch, nếu con ăn không ngon hoặc không thể ăn, nhất định phải nói với dì, lần sau dì sẽ cải thiện. "
Khương Lâm đi theo phía sau nói: "Tiểu Bạch chưa từng đến nơi này phải không. Trước đây mẹ và A Từ cũng đã sống ở đây, chính là tầng 5, Dì Ninh của các con sống ở phía đối diện."
Bốn người vô cùng náo nhiệt, lên đến tầng 5. Vừa ra khỏi thang máy, Lộc Hành Tuyết liền quay đầu lại nhìn cánh cửa đang đóng chặt đối diện với nhà của Ninh Thư Duyệt.
Khương Lâm: "Sau khi bọn ta chuyển đi, liền bán căn nhà này. Đối phương rất lịch sự, là giáo thụ hay gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-ay-thuoc-ve-toi/1757614/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.