Editor: Tây An
Thẩm Nam Hạnh như được lão hòa thượng chỉ rõ con đường, không còn khắc chế với Nguyễn Túy như trước, mà làm rõ một cách vô cùng có mục đích.
Nguyễn Túy nhìn mắt anh ngậm đầy ý cười nhưng lại dịu dàng ngàn vạn, quỷ thần xui khiến cúi đầu.
Cặp mắt của Thẩm Nam Hạnh biết nói chuyện, có thể dìm chết cô.
Nguyễn Túy sợ dịu dàng trong hai mắt anh, cũng khiến cô cảm thấy mình là kẻ lạnh lùng vô tình, không có tình cảm.
Cô và Thẩm Nam Hạnh gặp nhau không phải cuộc gặp gỡ bất ngờ tốt đẹp, cũng không long trọng, chỉ là trên cầu vượt anh đưa cô quyển sách « Sống ».
Nguyễn Túy xuất thần nghĩ, rốt cuộc từ lúc nào, đối với Thẩm Nam Hạnh mình không còn kháng cự.
“Nguyễn Túy, em đang suy nghĩ gì vậy?”
Trông ra cô xuất thần, Thẩm Nam Hạnh hỏi ra lời.
Nguyễn Túy chậm chạp ngẩng đầu, một tay Thẩm Nam Hạnh chống trên quầy, thân thể nghiêng về chỗ cô, khoảng cách khắc chế lại chủ động.
Cô lảng sang chuyện khác: “Đưa di động cho em.”
Trong mắt Nguyễn Túy có kiên định khoe khoang, Thẩm Nam Hạnh lẳng lặng nhìn, đột nhiên nói với cô: “Em thích anh, nhưng em không dám thừa nhận, Nguyễn Túy.”
Nguyễn Túy bị anh kích thích: “Anh nói linh ta linh tinh!”
“Nói dối chính là em.” trong mắt Thẩm Nam Hạnh chứa chan thâm ý nhìn cô, cánh tay chống trên quầy hàng, tắt đèn phòng.
Ánh đèn lập tức tắt, tiếng hít thở bèn trở nên càng thêm rõ ràng, trong bóng đêm Nguyễn Túy nghe thấy Thẩm Nam Hạnh nói: “Chúng ta kiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-ay-that-lanh-nhat/296074/chuong-29.html