Editor: Tây An
“Nếu vận mệnh đã để chúng ta gặp nhau ở đây, vậy cho thấy chúng ta có duyên phận cùng nhau ăn cơm đó!” Dư Lan trừng mắt nhìn Nguyễn Túy, không đáp lại, cô lại hướng sang bên Thẩm Nam Hạnh nháy mắt mấy cái, mở miệng ám chỉ, “Thế nào nhỉ?”
Lục Bắc Đường đã thành tinh, cướp lời Thẩm Nam Hạnh trước: “Anh thấy được quá!”
“Vậy thì quyết định thế đi!”
“Chốt đơn!”
Hai người không rào trước gì mà giúp người bên cạnh quyết định tất cả, hào hứng hừng hực quyết định chuyện ăn cơm.
Nguyễn Túy không nhìn Thẩm Nam Hạnh, nhưng cô biết ánh mắt của anh sẽ luôn dừng lại trên người cô như trước.
Người chú ý đến cô hơn bất kì ai, ngoài dì Ngọc, có lẽ chính là Thẩm Nam Hạnh.
Con đường này đi hơi gian nan, Dư Lan và Lục Bắc Đường đều cố ý đẩy Nguyễn Túy và Thẩm Nam Hạnh ra giữa, mà người nói cũng chỉ là có hai người là Dư Lan và Lục Bắc Đường.
Cũng tạo thành cục diện hai người phải ngoẹo đầu mới có thể nói chuyện.
Mà Nguyễn Túy và Thẩm Nam Hạnh kẹp ở giữa, không nói lời nào, cực giống mấy cặp đôi thương nghiệp bị ép uổng.
May sao con đường đến phòng ăn không tính là quá xa, bốn người mở cửa lớn ra đi vào bên trong, Dư Lan và Lục Bắc Đường tranh nhau chen lấn nói quán nào ăn ngon hơn, quán nào khó ăn hơn, vì thế thảo luận mãi.
Cuối cùng rốt cục tạo thành nhất trí, tìm một quán hai người đều tán đồng.
Nguyễn Túy xếp hàng đứng ở phía sau một tí,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-ay-that-lanh-nhat/296060/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.