Editor: Tây An
Hai tháng sau, Nguyễn Túy và Thẩm Nam Hạnh về nhà, họ ai về nhà nấy.
Câu nói đầu tiên dì Ngọc nói khi trông thấy Nguyễn Túy là cô gầy rồi, trước kia đã rất gầy, giờ chợt nhìn, gầy như con khỉ.
Con khỉ pha ke hơi nhớ con mèo đen trong nhà, cố ý chạy đến ổ nó ngắm nghía, kết quả phát hiện nó ăn còn tốt hơn mình.
Thế là Nguyễn Túy quay đầu hỏi dì Ngọc: “Dì cho nó ăn cái gì vậy?”
Dì Ngọc thích những thứ đồ chơi lông xù này, đối xử với mèo đen rất tốt, lúc Nguyễn Túy không có đây, dì liền thương mèo đen như Nguyễn Túy, bạn nói xem dì cho nó ăn cái gì.
Song dì Ngọc sẽ không nói như thế, dì chỉ vào đồ ăn cho mèo bên cạnh, ho khan: “Chỉ cho ăn cái này thôi.”
Vừa hay Nguyễn Túy nhìn bên trong ổ mèo, trông thấy bên trong có mấy cái xương cá tương đối lớn nằm ngang. Cô nghe thấy sau lưng truyền đến tiếng dì Ngọc, yên lặng lựa chọn không vạch trần.
Nguyễn Túy đi ra ngoài ban công, nghe điện thoại Thẩm Nam Hạnh vừa gọi tới.
“Về đến nhà chưa?” Anh hỏi.
Nguyễn Túy tựa trên ban công, khẽ vâng.
Về từ Vọng Minh, Nguyễn Túy phát hiện tình cảm của hai người lại tiến thêm một bước, như mặt trời ấm áp vừa lên sáng nay, có tí khô nóng, còn có cơn gió ôn hòa.
“Ngày mai đi học, anh tới đón em.”
Hôm trước họ vừa trở về, ngày mai sẽ phải về trường học, nghe Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-ay-that-lanh-nhat/2123348/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.