Chương trước
Chương sau
Cái nắng gắt cuối hạ khiến tâm tình Nhu Nhiên mấy hôm nay không tốt chút nào.

Nắng chiếu qua ô cửa sổ bằng thuỷ tinh, chói đến mức khiến cô không mở nổi mắt. Nhu Nhiên không nhìn được ánh sáng quá mạnh, đôi mắt đỏ ửng ra sức chớp chớp.

Điều hoà trong phòng để 18 độ, khí lạnh thổi thẳng vào nơi Nhu Nhiên đang ngồi. Cô co người lại, mất kiên nhẫn thầm nghĩ trong đầu, không biết bao giờ mới hết tiết học đây.

Lơ đãng ngồi nghĩ ngợi hết nửa tiếng, chuông tan học vừa kêu, Nhu Nhiên đã nhanh như chớp chạy ra khỏi phòng học.

Dãy nhà A là giảng đường chính. Vừa hết giờ, học sinh ùa ra như vỡ trận. Nhu Nhiên luồn lách chen lấn qua đám đông, nhanh chân đi về phía dãy nhà B vắng người.

Cô leo ba tầng lầu sau đó đi thẳng về phía cuối hành lang. Nhu Nhiên nhìn trước ngó sau, xác định không có ai đi theo mới mở cửa phòng họp rồi bước vào "căn cứ địa" của tổ chức bí mật.

Ngôn Ý mới đến, vừa uống được một ngụm nước đã thấy bên ngoài có động tĩnh, khẩn trương tới mức tay chân muốn xoắn hết cả vào với nhau.

Nhìn người tới là Nhu Nhiên, Ngôn Ý mới thở phào nhẹ nhõm.

"May quá, cứ tưởng là bị thầy cô bắt gặp cơ..."

Nhu Nhiên cười cười, khoá kĩ cửa ra vào rồi mới tự mình lấy ghế ra ngồi xuống.

"Sao rồi? Lại có vụ mới hả?"

Ngôn Ý gật đầu, lấy từ trong cặp sách ra một phong thư được dán lại kĩ càng.

"Chiều nay vừa mới nhận được, hàng còn nóng nguyên."

Nhu Nhiên khẽ nheo mắt, ngón tay gõ nhịp nhịp trên mặt bàn.

"Bên kia trả giá bao nhiêu?"

Ngôn Ý liền giơ năm ngón tay.

Nhu Nhiên bất ngờ:

"500?"

Ngôn Ý lắc đầu, giọng nói không kìm được vẻ phấn khích:

"5 triệu! Là 5 triệu đấy! Lần này chúng mình giàu to rồi!"

Nhu Nhiên nghe thấy số tiền thù lao lớn như vậy thì cũng vui vẻ vô cùng, vội vội vàng vàng giục Ngôn Ý bóc phong bì.

Nhu Nhiên kích động nhìn bạn thân, lại thấy Ngôn Ý mở thư ra, vẻ mặt từ vui mừng chuyển sang ngạc nhiên, từ ngạc nhiên lại biến thành một biểu cảm gì đó rất khó nói...

Giống như khỉ ăn phải ớt.

Vô cùng vô cùng chán ghét.

Nhu Nhiên bị Ngôn Ý làm cho sốt ruột, vội vàng giục:

"Cậu mau đưa cho mình xem, rốt cuộc lần này yêu cầu mai mối ai với ai?"

Cô nhận lấy thư, đọc xong thì cũng chẳng khác gì Ngôn Ý.

Hai con khỉ ăn phải ớt cùng nhăn mặt ngồi cạnh nhau.

Bởi vì trên phong thư viết hai cái tên, một là Nghiêm Yến Linh - hoa khôi của cả khối mười một, là mỹ nữ nổi tiếng của lớp chuyên Anh, không ai là không biết.

Còn cái tên còn lại, chính là Cố Từ Vĩ.

Cố Từ Vĩ - cái gai trong mắt Nhu Nhiên, cũng chính là khách hàng số một nằm trong danh sách đen của tổ chức...

...

Nhu Nhiên học chuyên Văn, thành tích tốt vô cùng. Thông thường con gái lớp chuyên Văn dễ học lệch, thành tích mấy môn tự nhiên sẽ kéo tổng điểm xuống tận đáy. Thế mà Nhu Nhiên lại là ngoại lệ.

Môn nào cô cũng học đều như nhau, thành tích hoạt động ngoại khoá cũng xuất sắc, nói chung là chẳng ngán thứ gì. Hai kỳ học liên tiếp của lớp mười Nhu Nhiên luôn nằm trong hai hạng đầu, ẵm trọn mức học bổng cao nhất của trường.

Trường cấp ba Nhu Nhiên theo học là trường Chuyên thực nghiệm mũi nhọn của cả tỉnh, vô cùng chú ý đến thành tích. Chính vì vậy, đây cũng là ngôi trường duy nhất của tỉnh mang "Cấm yêu đương" thành nội quy.

Trường thực nghiệm camera chỗ nào cũng có, hình ảnh HD, độ phân giải căng đét, lại còn thu được âm thanh sống động như thật. Kỷ luật của trường nghiêm khắc, giáo viên ngày nào cũng niệm chú "cấm yêu đương" như niệm kinh. Điều này khiến cho hơn hai ngàn học sinh trong trường sống thanh tâm quả dục, không học thì ăn, không ăn thì ngủ.

Tuy nhiên, vẫn có ngoại lệ.

Nhu Nhiên, trò ngoan trò cưng, trò vàng trò bạc của các thầy cô lại chính là đầu sỏ của một tổ chức ngầm có mạng lưới vô cùng lớn, đó chính là sạp mai mối Đào Hoa.

Sạp mai mối được dựng lên với châm ngôn mang tình yêu đến mọi nhà, dưới sự quản lí của một bộ óc tính toán thiên tài từ bà chủ Nhu Nhiên, cộng với khả năng ngoại giao của Ngôn Ý cùng sự trợ giúp đắc lực từ phía đồng bọn, đến nay họ đã mai mối thành công cho bảy cặp đôi.

Sạp mai mối Đào Hoa, thành công bảy lần, thất bại bảy lần, tỉ lệ 50/50.

Sở dĩ Nhu Nhiên và Ngôn Ý có biểu tình như dẫm phải phân như vậy, là vì bảy lần thất bại này đều liên quan tới một người.

Cố Từ Vĩ.

Nam thần trong lòng của hàng vạn thiếu nữ!

Bảy người con gái vì cậu ta mà gửi thư cầu cứu sạp mối Đào Hoa. Đội chủ lực của sạp mối đã vận dụng tất cả những mối quan hệ để gán ghép Cố Từ Vĩ với bảy người con gái kia, nhưng đều dẫn đến kết quả tất yếu - thất bại.

Thế nên nội bộ sạp mối âm thầm đặt cho Cố Từ Vĩ một biệt danh: Cố - impossible.

Ngài Cố impossible chính là đối thủ một mất một còn của Nhu Nhiên trên bảng thành tích, giờ lại trở thành sao chổi làm giảm uy tín của sạp mối Đào Hoa!

Chính vì vậy, sau bảy lần mai mối không thành công, mr. Cố bị liệt vào danh sách đen của sạp, cũng chiếm vị trí đầu tiên trong danh sách đen của Nhu Nhiên.

Hiện tại, sạp mối lại một lần nữa nhận được yêu cầu ghép đôi Cố Từ Vĩ. Nhìn thấy cái tên này, Nhu Nhiên lại có chút đắn đo.

Tuy rằng thù lao rất cao, thế nhưng rủi ro cũng cao không kém. Bọn cô đã chinh phục Cố Từ Vĩ bảy lần, bảy lần đều không thành công...

Thế nhưng nhìn số tiền năm triệu kia, lại thấy đối phương là hoa khôi của lớp chuyên Anh, cả nhan sắc lẫn mị lực đều không chê vào đâu được, cô bèn cắn răng nói:

"Cậu báo lại với bên A, phi vụ này, sạp mai mối Đào Hoa nhận!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.