Cái nắng gắt cuối hạ khiến tâm tình Nhu Nhiên mấy hôm nay không tốt chút nào.
Nắng chiếu qua ô cửa sổ bằng thuỷ tinh, chói đến mức khiến cô không mở nổi mắt. Nhu Nhiên không nhìn được ánh sáng quá mạnh, đôi mắt đỏ ửng ra sức chớp chớp.
Điều hoà trong phòng để 18 độ, khí lạnh thổi thẳng vào nơi Nhu Nhiên đang ngồi. Cô co người lại, mất kiên nhẫn thầm nghĩ trong đầu, không biết bao giờ mới hết tiết học đây.
Lơ đãng ngồi nghĩ ngợi hết nửa tiếng, chuông tan học vừa kêu, Nhu Nhiên đã nhanh như chớp chạy ra khỏi phòng học.
Dãy nhà A là giảng đường chính. Vừa hết giờ, học sinh ùa ra như vỡ trận. Nhu Nhiên luồn lách chen lấn qua đám đông, nhanh chân đi về phía dãy nhà B vắng người.
Cô leo ba tầng lầu sau đó đi thẳng về phía cuối hành lang. Nhu Nhiên nhìn trước ngó sau, xác định không có ai đi theo mới mở cửa phòng họp rồi bước vào "căn cứ địa" của tổ chức bí mật.
Ngôn Ý mới đến, vừa uống được một ngụm nước đã thấy bên ngoài có động tĩnh, khẩn trương tới mức tay chân muốn xoắn hết cả vào với nhau.
Nhìn người tới là Nhu Nhiên, Ngôn Ý mới thở phào nhẹ nhõm.
"May quá, cứ tưởng là bị thầy cô bắt gặp cơ..."
Nhu Nhiên cười cười, khoá kĩ cửa ra vào rồi mới tự mình lấy ghế ra ngồi xuống.
"Sao rồi? Lại có vụ mới hả?"
Ngôn Ý gật đầu, lấy từ trong cặp sách ra một phong thư được dán lại kĩ càng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-ay-dang-yeu-nhu-vay/2900382/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.