Khuya hôm đó, Bạch Yến Thừa lại nhận được tin nhắn của em trai. Có điều anh ngủ sớm, trước mười hai giờ đã nằm xuống giường nghỉ ngơi, tin nhắn kia gửi đến vào lúc quá nửa đêm, đến sáng sớm ngày hôm sau khi thức dậy anh mới thấy.
Bạch Yến Thừa ngồi trên giường, hai cẳng chân dài để lộ ra ngoài chăn, nửa người dưới chỉ mặc chiếc quần đùi, nửa trên đắp tấm chăn mỏng. Anh ngáp một cái, vò vò tóc rồi lần tìm mắt kính, đeo nó lên xong mới bắt đầu đọc tin.
"Chào tiến sĩ Bạch, trễ vậy rồi mà còn làm phiền anh, không biết anh có đang nghỉ ngơi không... Oáp..." Bạch Yến Thừa ngáp một cái, thở hắt ra, lười biếng nâng mắt kính, tiếp tục đọc to, "Thứ bảy này em có thời gian dọn nhà, cảm ơn vì anh đã cho ở nhờ."
Mấy dòng chữ cẩn thận ngay ngắn, dấu phẩy dấu chấm không thiếu dấu nào, nhìn qua cũng đủ biết đây là tin nhắn được cậu chuyên tâm soạn gửi.
Bạch Yến Thừa lật lịch ra xem, hôm nay là thứ năm, ngày mốt là thứ bảy, cũng sắp đến rồi còn đâu.
Anh xoay người xuống giường, trước khi bước vào nhà vệ sinh trả lời một tin rành mạch: 【Không thành vấn đề, thứ bảy tôi được nghỉ, đồ đạc của cậu có nhiều không? Hằng Nguyên là khu dân cư kiểu cũ, không có thang máy, tôi ở lầu ba, có cần giúp gì không?】
Màn hình hiển thị gửi tin nhắn thành công, Bạch Yến Thừa vốn định ném điện thoại sang một bên để đi vệ sinh, không ngờ em trai trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-ay-dang-gia-vo-ngoan-do/2560457/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.