"Tinh Dã, cậu đang nhìn gì vậy?"
Thợ bánh của tiệm trà sữa chui ra khỏi màn cửa đứng sau lưng Túc Tinh Dã, đã gọi tên cậu mấy lần rồi.
"À, không có gì..." Túc Tinh Dã dần hoàn hồn, ngoài miệng thì đáp lại nhưng ánh mắt không rời bóng lưng Bạch Yến Thừa và khuôn mặt của Hoa Hữu Du, trên mặt tràn ra vẻ ghen tị và bực tức.
Cậu đứng ở quầy hàng không làm việc, chỉ luôn chú ý động tác của Bạch Yến Thừa và Hoa Hữu Du, không khỏi không thừa nhận quan hệ của hai người này rất tốt, nói mãi không hết chuyện. Hoa Hữu Du không lừa cậu, bọn họ đúng là anh em tốt lớn lên bên nhau.
Hai người đàn ông vừa nói vừa cười, Hoa Hữu Du còn rướn người lên kéo cổ áo cho Bạch Yến Thừa, có vẻ như đang nhắc đến câu "giả vờ đứng đắn" hay gì đó khác, sau đó tiếng cười nam tính vang lên càng lớn hơn.
Lòng ghen tị mãnh liệt tràn lan, Túc Tinh Dã thầm nghiến răng, cậu nhét một viên kẹo miệng vào miệng nhai cho bằng sạch, khống chế mớ cảm xúc sắp bùng nổ của mình, mơ hồ hỏi: "Thầy*, có chuyện gì ạ?"
(*) Nguyên văn 师傅 – sư phó, mình tra thì đây là phồn thể của từ sư phụ, nên mình edit là thầy nhen.
Thợ bánh đưa sa thổ đại địa trong tay cho cậu: "Đồ uống xong rồi đây."
Túc Tinh Dã dùng khay đỡ lấy, sau đó lại nghe thấy thợ bánh lầm bầm: "Tiến sĩ Bạch kì lạ thật, đồ uống khó uống cỡ này cũng nuốt được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-ay-dang-gia-vo-ngoan-do/2560439/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.