Thẩm Trình Tranh ở nhà một mình cực kì khó chịu, hắn nhìn chằm chằm đồng hồ đếm từng giây từng phút trôi qua. Bỗng dưng có tiếng gõ cửa làm lỡ nhịp đếm của hắn. Thẩm Trình Tranh không suy nghĩ gì mà bước chân thật nhanh ra cửa rồi đứng trước cửa sửa sang lại quần áo một lúc
'Hừ, cuối cùng em cũng về' Thẩm Trình Tranh thầm nghĩ.
Nhưng khi mở cửa ra lại là nhân viên giao hàng, trên tay đang cầm hộp đồ ăn in logo quán mà hắn hay ăn.
Thẩm Trình Tranh thất vọng, nhận đồ rồi quay lại bàn ăn, mở đồ trong hộp ra. Gắp ăn được vài miếng thì hắn cũng buông đũa xuống, cho dù đây là món ăn hắn thích được làm từ quán ăn yêu thích của hắn thì bây giờ hắn ăn lại chẳng thấy ngon miệng.
Thẩm Trình Tranh ngồi một lúc lại mở điện thoại lên, không nhịn được mà gọi cho Cố Minh Triết.
Cố Minh Triết ở bên cạnh vừa ăn vừa nghe Kỷ Đồng lải nhải một lúc lâu, bỗng dưng có tiếng chuông điện thoại vang lên.
“Em đang ở đâu?” Ngay khi nghe điện thoại, Thẩm Trình Tranh liền nói: “Còn chưa xong sao, tôi đến đón em được không?”
Giọng nói bên tai hơi có vẻ khó chịu, Cố Minh Triết đành nhẹ giọng: “Em đang ăn tối với bạn”.
“Anh vẫn chưa ăn” giọng nói của Thẩm Trình Tranh tràn đầy sự ủy khuất mà chính hắn còn không nhận ra.
“Em đặt đồ về cho anh rồi mà, không ăn sao?”
Thẩm Trình Tranh liếc nhìn đống đồ mình đang để trên bàn nói: “không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-ay-chi-thich-khuon-mat-cua-toi/2856727/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.