Sáng hôm sau, đánh thức Thẩm Trình Tranh là tiếng chuông điện thoại của hắn, Thẩm Trình Tranh cầm điện thoại lên hơi vỗ vỗ người bên cạnh để cậu ngủ tiếp rồi nhẹ nhàng lách người đi ra ban công. Lúc này hắn mới nhìn thấy là cuộc gọi của ông nội hắn Thẩm Vọng Thư.
Thẩm Trình Tranh mở khóa màn hình, ấn gọi lại cho ông:
“Thằng bé tên là Cố Minh Triết đúng không? Ông nhìn thấy trên mạng rồi trông cũng rất sạch sẽ sáng sủa, hơn nữa phẩm chất còn tốt. Nội trong hai ngày này cháu phải mang thằng bé về cho ông xem, rõ chưa?” Thẩm Trình Tranh chưa kịp nói gì đã nghe thấy tiếng Thẩm Vọng Thư xa xả xa xả bên tai mình giọng diệu còn vô cùng cường thế không cho phép hắn từ chối.
Thẩm Vọng Thư nói xong cũng không để cho Thẩm Trình Tranh có cơ hội đáp lại, ngay lập tức tắt máy. để lại một mình Thẩm Trình Tranh đứng ngơ ngác giữa ban công.
Thẩm Trình Tranh thở dài một cái rồi quay lại trong phòng, nhìn thiếu niên đang nhắm mắt ngủ trên giường trong mắt tràn ngập thỏa mãn.
...----------------...
Đến khi Cố Minh Triết tỉnh dậy đã là gần trưa. Cậu hơi ngẩng đầu lên nhìn xung quanh, có vẻ như Thẩm Trình Tranh đã đi làm rồi. Cố Minh Triết cũng ngồi dậy, như mọi hôm dọn dẹp nhà cửa chờ Thẩm Trình Tranh trở về.
Bây giờ cũng đã là cuối thu rồi, Cố Minh Triết mặc một chiếc áo dày hơn lúc trước đứng trong bếp bận rộn nấu bữa tối. Hoàng hôn buông xuống, ánh dương cuối ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-ay-chi-thich-khuon-mat-cua-toi/2856703/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.