🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tô Diệc Mân ngồi bên giường bệnh, đôi mắt anh nhìn cô sâu thẳm, tay rõ ràng đã vươn ra, nhưng vẫn trơ trơ thu về. Lúc này, cô đã ngủ, anh không dám làm kinh động đến cô. Một tay khác của anh bưng một bát cháo, hơi nóng, nhưng anh hoàn toàn không biết. Qua rất lâu, anh mới thu ánh mắt về, gần như bất giác khẽ thở dài, sau đó đặt cháo sang một bên.

Anh cầm chiếc di động mới mua, khẽ khàng bước ra ngoài rồi đóng cửa lại.

Anh không biết, anh vừa mới xoay người, cô đã mở mắt ra.

Người không thể chợp mắt không chỉ có anh.

Đôi mắt Tô Tử Quân không động đậy, cô vừa trở mình, nước mắt đã không kìm được mà lăn dài. Là thật sự không kìm được, cô thậm chí không khóc, cũng không nghĩ bất cứ điều gì, nhưng nước mắt cứ lăn xuống như vậy.

Tô Diệc Mân gọi điện thoại xong, vừa xoay người đã trông thấy Khả Lạp đứng một bên. Anh bước mấy bước lên trước, đôi mắt không có chút độ ấm nào.

“Cô ấy vẫn ổn chứ?” Giọng Khả Lạp run rẩy.

Tô Diệc Mân cười lạnh một tiếng, đi thẳng qua người cô. Đi mấy bước, anh bỗng dừng lại, song không quay đầu. “Cô nên thấy may vì cô ấy là chị gái cô.”

“Cô ấy” này và “cô ấy” kia, họ đều hiểu rõ.

Con ngươi của Khả Lạp bỗng mở to, sau đó tối đi trong phút chốc.

Tô Diệc Mân đi vào, Tô Tử Quân không ngủ nữa, cô đã ngồi dậy.

Cô nhìn anh, vậy mà cười nhẹ. “Anh… về đi!”

Động tác của Tô Diệc Mân như bị bấm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-anh-va-chung-ta/4068224/chuong-90.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.