Sao có thể quên thời gian dài nhường nào
Em vui vẻ không, muốn trả lời thay em
Em biết không, đã đi xa lắm rồi
Anh mới có thể đối mặt
Với sự bận lòng, trầm lặng, buồn thương này
Người em muốn không phải là anh
Hình dáng mất đi tan nát con tim
Sự cảm động từng dành cho em
Chỉ là cơn sóng dao động của cảm xúc
Người có thể trao không phải là anh
Mặc em lún vào tự do
Chẳng thể che giấu được sự vụng về của anh
Ngay cả khi nói chuyện cũng đang run rẩy
Anh bị lãng quên
Trong góc lãng quên của em.
<Người em muốn không phải là anh>
—Tô Tử Quân.
————————-
Vấn đề của Vũ Thiên càng ngày càng lớn, sắc mặt mỗi một công nhân viên đều không dễ coi cho lắm. Với công ty này, Lộ Tu Viễn vốn không định tiếp tục đầu tư, bởi thế cũng chẳng nhìn ra anh ta có kế hoạch gì. Nhưng những nhân viên này lại rất cố gắng níu kéo, gọi điện cho khách hàng, điện thoại không ai nghe thì đến thăm hỏi tận nơi, chạy tới từng công ty một, tuy thời kỳ lạnh nhất đã qua, nhưng chạy bên ngoài như thế cũng rất buốt xương.
Tô Tử Quân thầm buồn lòng, có những lúc, con người ta nỗ lực, không phải vì muốn có được mục đích gì, chỉ là hy vọng mình nỗ lực rồi nỗ lực hơn, để bản thân chẳng còn tiếc nuối. Đã biết khi đối phương đã không muốn nhận điện thoại thì có nghĩa là hoàn toàn không còn cần thiết hợp tác nữa, nhưng vẫn đi cứu vãn tất cả.
Tô Tử Quân ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-anh-va-chung-ta/4068211/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.