Tôi vẫn luôn nghĩ
Tôi mong chờ nhiều hơn
Hay sốc nhiều hơn
Không cho mình được câu trả lời
Thì lừa gạt mình kiểu gì được.
—Tô Tử Quân.
————————-
Tô Diệc Mân ngẩng đầu, khóe mắt hơi nhướng lên, thấy dáng vẻ sốc của Tô Tử Quân thì có vẻ tâm trạng vô cùng tốt. “Sao, không hoan nghênh à?”
Tô Tử Quân vẫn còn đang ở trong tình trạng đờ đẫn, rồi mới dần hồi hồn. “Sao anh lại đến đây?”
Lời vừa nói ra cô đã hối hận, địa chỉ ở đây cô chỉ cho Bạch Tử Nhân, chắc chắn là Bạch Tử Nhân cho anh rồi. Nhưng bây giờ họ đã không còn bất cứ quan hệ gì nữa, gặp lại cũng chỉ ảo não, hai người nhìn nhau, hai người phiền muộn.
Tô Diệc Mân nhếch khóe miệng. “Đến đây đi công tác.” Nhưng anh quan sát cô từ đầu đến chân. “Nếu không em tưởng là sao?”
Tô Tử Quân khựng lại, đang ám chỉ trá hình rằng cô đừng “tự mình đa tình” ư? Thấy cô không nói gì, Tô Diệc Mân cười. “Nhân tiện tới thăm xem em có khỏe không.”
Sắc mặt Tô Tử Quân cứng ngắc, Tô Diệc Mân lập tức nói tiếp: “Cô chú dặn anh nhất định phải tới thăm em.”
Tô Tử Quân đầu hàng. “Bây giờ anh đã thăm rồi đấy.” Có thể biến đi rồi.
Tô Diệc Mân còn thật sự chăm chú quan sát. “Ừ, mặt không thay đổi gì, chỉ là mặc nhiều quần áo, không biết người có béo ra không. Anh nhớ ngày trước em rất gầy, không biết bây giờ ra sao.”
Ánh mắt anh quét khắp người cô. Tô Tử Quân nghiến răng, lúc này, cô bỗng nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-anh-va-chung-ta/4068209/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.