Lần này là nghiêm túc
Thật sự muốn rời xa rồi
Không phải vì em không yêu
Chỉ bởi chúng ta không hợp để yêu thêm nữa
Thời gian xoay chuyển
Sẽ là liều thuốc tốt nhất
Em sẽ quên anh
Như đã quên những điều tốt đẹp ấy
Cùng với hồi ức anh đã trao cho em.
—Tô Tử Quân.
————————-
Tô Tử Quân ngồi trong biệt thự nhà họ Tưởng, cả người không được tự nhiên, nhưng về tình về lý, cô cảm thấy mình nên đến đây một lần. Chí ít mình cần phải đối mặt, dù là kết quả thế nào. Cho nên, khi cô nói ra suy nghĩ của mình, hai ông bà ngồi đối diện bỗng chốc đều không nói một lời.
Bạch Tử Nhân gần như nhìn cô với vẻ tuyệt vọng, lặng thinh, song lại giống như lăng trì trái tim cô.
Ngược lại, Tưởng Chí Nam khá trấn tĩnh. Ông cũng biết rõ cứ thế bảo Tô Tử Quân chấp nhận họ rõ ràng là chuyện không có khả năng cao. Nhưng ông cũng không ngờ cô lại đề nghị sẽ ra đi.
Tô Tử Quân đã mua xong vé, hai hôm nữa, cô nhất định sẽ rời đi. Đến đây không phải là để bàn bạc với họ, chỉ là thông báo về mặt hình thức mà thôi. Dù câu trả lời của họ là gì, cô đều sẽ không lựa chọn ở lại.
“Tử Quân…” Giọng nói của Bạch Tử Nhân hơi run rẩy.
Tưởng Chí Nam an ủi vợ mình, sau đó nhìn Tô Tử Quân. “Vậy bao giờ trở về?”
Tô Tử Quân ngẩn người. “Con nhất định sẽ trở về.”
Tưởng Chí Nam gật đầu. “Con hãy nhớ, con là con của bố. Dù bao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-anh-va-chung-ta/4068196/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.