Em rời xa anh, mọi thứ trở nên bất thường
Em ở nơi đâu, anh muốn nói với em biết nhường nào
Anh yêu em, lần này là thật
Anh hận tình yêu biến ảo khôn lường
Trong căn phòng, anh nhớ lại
Thu dọn những ấm áp ấy
Vẻ đẹp của em không phải một giấc mộng bất diệt
Mùi hương nơi em là cơn gió trong lòng anh
Làn tóc em sưởi ấm bàn tay anh
Tình yêu của em chẳng ai mang đi được
Có lẽ em sẽ không tha thứ cho anh
Nhưng anh, lần này là thật.
<Lần này là thật>
—Cảm xúc của Tô Diệc Mân.
————————-
Họ cùng về đến nhà, hai người đều không nói một lời.
Bức tường trong phòng khách vẫn còn treo tấm ảnh cưới họ chụp ở Dublin, là tấm ảnh đầu tiên trong loạt ảnh “Nắm tay người, bên nhau tới bạc đầu” được K cho là kinh điển. Đối với họ, cái kinh điển mà K nghĩ chẳng qua chỉ là vì bức ảnh đó nhìn không kỳ quặc. Bởi trong ảnh, họ đều không cười, chỉ là đầu ngón tay có động tác khẽ chạm.
Cô còn nhớ, lúc thấy bức ảnh này, Lý Giai Tinh nhìn cô với vẻ ngờ vực. “Cậu xem hai bọn cậu hòa hợp biết mấy, chỉ một động tác tùy ý vậy thôi cũng có thể cảm thấy được tình yêu, hơn nữa trông còn ưng như thế. Thực ra, hai bọn cậu xứng lắm đấy, nhưng tự cậu lại không chịu tin.”
Lúc này, nhìn bức ảnh ấy, cô lại cảm thấy nhìn thế nào cũng chướng mắt.
Anh nhìn theo ánh mắt cô, tầm mắt dừng lại ở bức ảnh cưới đó. Cô thu tầm mắt về,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-anh-va-chung-ta/4068184/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.