......????......
Sinh con ra rồi cô đang khâu lại vết thương, nổi đau bị kim đâm vào thịt đã không phải chuyện trước mắt khiến cô khẩn trương nữa.
Cô được đưa về phòng bệnh, cứ tưởng mình sinh con xong là được giải thoát rồi, nhưng một lúc sau y tá đến giúp cô ấy thông sữa, Lâm Dao nhăn mặt đau đớn muốn hét lên. Y tá nói:
- Đừng sợ! Chị làm mẹ rồi, chút đau đớn này tính là cái gì?
Vượt cạn căng thẳng, cô sinh con gái. Suy nghĩ đầu tiên của cô là liệu mẹ chồng tôi có hài lòng không?
Không ngờ rằng những lo lắng của mình là không cần thiết. Khi gặp cháu nội và con dâu trong phòng hồi sức, An Diệp mừng rơi nước mắt.
Lâm Dao thấy “Có lỗi” với con vì sanh mổ hạn chế việc cho con bú mẹ sớm ngay trong 1 giờ đầu sau sanh. Do ban đầu cô sợ mình không thể sinh thường được nên đã nói chồng đăng ký sinh mổ.
......o0o......
Đêm đầu tiên ở bệnh viện Phương Viên thức trắng, vì con gái nhỏ quấy khóc, và vợ anh mới sinh, vẫn chưa thể hồi phục hoàn toàn để đáp ứng nhanh những nhu cầu của con. Nhưng cho dù tình trạng có khá hơn, anh cũng không chắc mình đã ngủ được vì cảm giác lâng lâng xen lẫn lo lắng của người lần đầu được làm cha.
Vài ngày sau, vì sinh mổ nên phải ở lại viện bốn ngày để bác sĩ theo dõi và chăm sóc vết mổ sau sinh. Sau khi sinh, chuyến đi đầu tiên vào phòng tắm đúng là một sự kiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-a-minh-yeu-nhau-vao-thang-chin/2657635/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.