Đồng thời, anh tranh thủ lấy chiếc tạp dề khác treo trên kệ, từ phía sau tiến đến, cẩn thận vòng tay qua eo giúp cô đeo tạp dề, Lâm Dao bị động tác đột ngột của anh làm cho giật mình, quay đầu ra sau nhìn, bắt gặp ánh mắt dịu dàng của Phương Viên, anh nhẹ nhàng nói:
- Đứng im! Để anh đeo cho!
Hai má cô phiếm hồng, quay mặt lại nhìn xuống dưới, bàn tay anh thành thạo đeo lên chiếc tạp dề cho cô. Anh bước sang đứng cạnh Lâm Dao, hai vợ chồng gặp chút khó khăn để xác định ai làm việc gì. Phương Viên một tay vuốt cằm suy nghĩ, tay kia đỡ khuỷu tay của tay nọ, đảo mắt nhìn xung quanh số nguyên liệu trên bàn, đầu óc linh hoạt nhanh nhẹn đã có sự sắp xếp, phân chia hợp lý:
- À, anh sẽ là người chuẩn bị món chính, còn em thì dọn bàn, rót đồ uống hoặc làm món phụ...
Anh quay lại nhìn cô thăm dò:
- Em thấy vậy được không?
Lâm Dao gật đầu, hớn hở đồng ý ngay:
- Được.
Lâu rồi mới vào bếp cùng chồng khiến cô hơi lóng ngóng, nhất là anh thường nấu ăn nhiều hơn. Nhưng không thể không công nhận một điều rằng, làm việc cùng anh không áp lực bằng mẹ chồng. Cả hai có thể thoải mái hơn trò chuyện cùng nhau. Ở cạnh anh đã khiến cô nhật ra "Mình không cần phải là đầu bếp giỏi để có thể phụ chồng mình làm bữa tối."
Ngay cả khi cô không biết làm món đơn giản, thì anh vẫn còn nhiều cách để cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-a-minh-yeu-nhau-vao-thang-chin/2657630/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.