Đây là lần thứ hai ta xuống vương quốc của ngài Hades.
Lần thứ nhất là khi còn bé, ta theo anh Hermes đến thăm người con trai mới sinh của vua và hoàng hậu địa ngục – cậu nhóc Zagreus. Thông thường, các vị thần sẽ họp mặt gia đình tại Olympus, ít khi đến lãnh địa của nhau (ai cũng bận rộn mà). Chính vì vậy họ cử đại diện là sứ thần Hermes đến tặng quà cho Hades và Persephone. Bởi nhờ thân phận thần linh cao quý của anh trai, ta được đi trên con đường dẫn thẳng vào cung điện của người bác mà không cần qua sông Styx, chính vì vậy ta đã may mắn không cần chứng kiến các cảnh tượng kinh khủng dưới địa ngục.
Lần thứ hai ta quay lại cõi âm ty với thân phận là một linh hồn bình thường đã bị lấy đi cốt cách thần linh. Anh trai Hermes đưa ta đến bờ sông Styx rồi xoa đầu ta.
– Anh chỉ có thể tiễn em đến đây thôi. Cố lên, em gái bé nhỏ, ta tin em sẽ mau chóng vượt qua kiếp lưu đày ở trần thế mà.
Ta cười buồn bã rồi hôn nhẹ lên tay Hermes.
– Tam biệt, em sẽ nhớ mọi người lắm!
Sau khi chia tay với anh mình, ta bước lên chiếc thuyền của Charon với đầy rẫy linh hồn người chết xung quanh. Trẻ có, già có, có cả những cơ thể không lành lặn với làn da xanh xao, ánh mắt trống rỗng không cảm xúc. Ta vẫy tay chào Hermes, cố nở nụ cười để trấn an anh trai rồi mau chóng yên vị tại chỗ ngồi.
– Charon
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/elven-vow-uoc-hen-tien-toc/3264282/chuong-0-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.