Khi ta đến Gedalin, mọi cư dân tại nơi này đều tỏ ra thân thiện, chào mừng ta ngoại trừ một gã tiên đáng nguyền rủa: Messelen. Từ lúc ta sinh sống tại thành phố tuyệt đẹp này, gã tiên biến chất ấy luôn lườm ta mỗi khi ta đi ngang hắn, thậm chí còn buông lời nói xấu ta với mọi người (dù họ không để tâm lời của Messelen xấu xa nhưng ta vẫn thấy rất bực tức). Lời đồn thổi ác ý nhất từ gã cháu trai nhà vua chính là việc hắn sai thuộc hạ rêu rao tin ta thích công chúa Iphi, báo hại có một thời gian mọi người nhìn Thingildur với ánh mắt thương cảm, còn các tiên nữ cũng hạn chế tiếp xúc với ta hơn. Lời đồn chỉ kết thúc khi ta phải đích thân đứng ra thanh minh với mọi người, thật sự lúc đó ta chỉ muốn cào nát gương mặt của gã tiên ác ôn kia ra làm trăm mảnh.
– Mọi chuyện đã qua rồi, nàng nên chú tâm vào những niềm vui khác thì hay hơn – Thingildur vừa rót thứ nước mật ong vào chiếc cốc trên tay ta vừa nói – Nàng cười rất đẹp nên hãy cười nhiều vào nhé!
Ta bất giác đỏ mặt, sau đó gật đầu.
– Ta không hiểu tại sao tên đó lại thù hằn ta tới vậy, rõ ràng ta đâu làm gì hắn.
Thingildur nở nụ cười gượng.
– Lãnh chúa Messelen là kẻ khó hiểu, hắn ghét hầu hết cư dân tại Gedalin, ngoại trừ công chúa.
Ta cau mày rồi ném một viên đá về phía mặt hồ lấp lánh trong nắng. Thingildur đột nhiên kéo tay ta rồi nói:
– Hay chúng ta đến nơi ở của lãnh chúa Ethalon đi, nơi đó trồng nhiều loài hoa lanh mà nàng yêu thích, biết đâu tâm trạng nàng sẽ thoải mái hơn.
– Vậy có được không tướng quân? Chẳng phải chàng sắp phải đi tuần tra sao?
Thingildur dắt ta đến chuồng ngựa rồi mỉm cười.
– Sắp đến lễ hội Tinh Tú của tiên tộc nên bệ hạ cho mọi người tạm gác công việc để chuẩn bị mọi thứ. Ta sẽ đưa nàng đi chơi vào ngày lễ nhé!
Ta thích thú gật đầu. Thingildur bế ta lên ngựa, chàng ngồi sau ta rồi phi như bay đến vùng đất của lãnh chúa Ethalon – nơi nổi tiếng bởi những đài phun nước tuyệt đẹp và thảm thực vật tươi tốt.
Chưa bước chân vào cánh cổng, ta cùng tướng quân đã nghe thấy tiếng sáo xao động tâm hồn vang vọng khắp ngóc ngách. Ta đoán chắc người thổi chính là Ethalon, bởi ngoài ngài ra chẳng ai có biệt tài thổi sáo lay động như thế tại Gedalin cả.
Thuộc hạ đưa ta cùng Thingildur vào trong. Lãnh chúa Ethalon đang ngồi trên một đài phun nước trắng, mái tóc đen dài của ngài được một vành đá quý mảnh bao quanh, ngài vận y phục xanh đậm như bầu trời thu điểm vài tia nắng ấm, trông lãnh chúa giống như chẳng thuộc về thực tại mà chỉ là một linh hồn thanh khiết tuyệt đẹp ghé thăm Gedalin, xong thì sẽ mau chóng tan biến về nơi xa xăm nào đấy.
– Thưa lãnh chúa, có tướng quân Thingildur và nữ thần Adena ghé thăm ạ.
Tiếng sáo bất ngờ dừng lại. Ethalon hướng đôi mắt xanh trong suốt về phía ta và Thingildur, rồi ngài nở nụ cười nhẹ.
– Hoan nghênh cả hai. Ta cũng đang buồn chán lắm đây, ta rất vui khi có hai vị khách ghé thăm đường đột thế này.
Thingildur cầm tay ta tiến về phía lãnh chúa. Chàng mỉm cười.
– Adena đang cảm thấy buồn bực trong người, liệu ngài Ethalon có thể cho nàng dạo quanh rừng hoa lanh để khuây khỏa không?
Vị lãnh chúa đứng lên rồi đưa tay hướng về phía rừng sồi.
– Rất hân hạnh được đón tiếp nữ thần xinh đẹp đến đấy. Mời hai người.
Cả ba chúng ta tiến về khu rừng ngập tràn sắc xanh và vàng của hoa cỏ, cây cối. Khung cảnh thật tươi đẹp, ngoạn mục làm sao khi dưới chân ta là hoa lanh khoe sắc, phía xa lại là những dãy núi trùng trùng điệp điệp được tô điểm thêm bởi những con thác trắng xóa đang đổ xuống đồi cỏ xanh rì. Ta bất ngờ nhảy múa xung quanh khu rừng, tiếng sáo của Ethalon cũng bắt đầu vang lên. Ta không ngờ điệu múa khi đó của mình đã hớp hồn cả hai người đàn ông: Thingildur và lãnh chúa Ethalon kiêu hùng.
Hai ngày sau, ngày lễ Tinh Tú cũng bắt đầu. Tiên tộc ngoại trừ việc tôn thờ các vị thần, họ còn thể hiện sự sùng bái đối với những vì sao. Khắp quảng trường thành phố treo đầy đèn, đuốc, ở trung tâm còn có một ngọn lửa khổng lồ đang cháy hừng hực. Trong lễ hội, người người đều mặc duy nhất một màu trắng hoặc vàng nhạt tượng trưng cho ánh sáng sao trời, trên tay họ cũng cầm một chiếc đèn nhỏ đi khắp nơi, cả thành phố giờ đây rực sáng như ban ngày, trông rất đẹp mắt.
Thingildur cùng ta dạo bước khắp con phố. Chàng mặc y phục vàng nhạt và khoác áo choàng trắng, ta thì mặc một bộ đầm trắng ánh bạc, trên cổ là một sợi dây chuyền đính đá quý hình giọt nước mà tướng quân vừa tặng ta ban nãy. Bất kể người quen nào gặp chàng cũng đều trêu chọc ta và chàng đang hẹn hò cả, những lúc như vậy ta không thừa nhận cũng chẳng chối bỏ vì bản thân ta thật sự rất thích thú trước những lời bông đùa đó.
Dạo chơi một hồi thì có tiếng tù và vang lên, Thingildur mau chóng đưa ta về khu vực hoàng tộc đứng cùng nhà vua và các lãnh chúa. Công chúa Iphi trông thấy ta thì cười rạng rỡ.
– Chao ôi, hôm nay cô là người xinh nhất ở đây rồi đấy, Adena.
– Công chúa cứ quá lời – ta cười gượng – Cô cũng thật lộng lẫy.
Tharon bắt đầu bước về phía trung tâm quản trường. Ông giơ gậy vua lên cao, viên đá quý gắn trên đầu gậy bất ngờ phát sáng, ánh lửa khắp nơi bỗng sáng bùng lên dữ dội hơn. Nhà vua hô to:
– Con dân của ta, ta tuyên bố chính thức bắt đầu buổi lễ Tinh Tú tại Gedalin. Từ giờ mọi người có thể vui chơi thoải mái.
Các cặp đôi tiên tộc vui vẻ nắm tay nhau nhảy múa quanh đám lửa khổng lồ. Cả Terr và Iphi cũng mau chóng hòa vào đám đông mà ca múa say sưa. Ta đang thích thú nhún nhảy theo điệu nhạc với tâm trạng thoải mái thì gã Messelen bỗng cười vang.
– Ha ha ha, tại sao nữ thần lại đứng bất động ở đây vậy? Đang đau lòng vì Iphi đã nhảy với người khác ư?
Mọi người đổ dồn ánh mắt về phía ta. Tên Messelen lại tiếp.
– Sao không nhảy múa với gã tướng quân của cô đi? Hay vốn dĩ cô đâu hứng thú với đàn ông thì làm sao mà nhảy cùng được, đúng chứ?
– Ngươi… – ta nghiến răng.
Thingildur đột nhiên nắm lấy tay ta rồi đưa ta hòa vào đám đông đang nhảy múa. Chàng ôm lấy eo ta rồi mỉm cười.
– Chúng ta hãy khiến cho tên kia phải câm miệng nào.
Ta thoáng ngạc nhiên rồi gật đầu.
– Được. Cám ơn chàng.
Ta và Thingildur say sưa nhảy múa cùng nhau dưới tiếng nhạc du dương. Ta bỗng có một ước muốn thời gian có thể dừng lại vào giây phút này thì hay biết mấy, để ta có thể ngắm nhìn mãi đôi mắt nâu dịu dàng của chàng, để đôi tay chàng mãi ôm lấy ta, ta thật sự rất hạnh phúc.
Đột nhiên có ai đó đẩy ta vào đám lửa, ta thấy được tên Messelen đang ở cạnh mình và Thingildur, hắn nhìn ta bằng ánh mắt tàn độc trong khi mọi người xung quanh thì hốt hoảng kêu gào.
– Tướng quân!
– Adena!
Thingildur ôm chặt lấy ta, áo choàng của chàng đã bị lửa bén vào. Ta sợ hãi, bất ngờ trước mọi chuyện, cơ thể ta chẳng thể cử động được.
– Adena – Thingildur thì thầm – Đừng sợ.
May mắn là có một cánh tay của ai đó túm lấy tay Thingildur rồi kéo được ta và chàng ra. Ta an toàn, nhưng tướng quân bị bỏng một phần lưng và tay.
– Thingildur – ta mau chóng dập lửa cho chàng – Sao chàng ngốc thế?
Thingildur mỉm cười nhìn ta, sau đó chàng quay về phía Ethalon – ân nhân vừa cứu mạng mình.
– Cám ơn ngài, lãnh chúa.
Mọi người mau chóng đưa tướng quân vào trong chữa trị. Ta đảo mắt tìm tên Messelen, gã đang đứng gần Iphi với nụ cười đắc ý.
– Ngươi đẩy ta! – ta hét lên.
Messelen cười khùng khục.
– Vớ vẩn, ta đang nhảy múa với các tiên nữ thì đẩy cô sao được? Cô có bắng chứng không?
Ta nắm chặt váy rồi lườm tên độc ác trước mắt.
– Nếu Thingildur có chuyện, ta thề sẽ không tha cho ngươi.
Messelen không dám thốt ra lời nào nữa. Ta mau chóng đi về nhà cùng Thingildur. Trong ánh sáng lập lòe, các vết bỏng của chàng hiện lên khiến tim ta đau nhói. Ta cố vận dụng phép thần để trị thương cho chàng nhưng chúng vẫn không khỏi hoàn toàn ngay được.
– Xin lỗi, lúc nào ta cũng mang rắc rối cho chàng.
Thingildur xua tay.
– Đừng nói thế, Adena. Cứu người là việc nên làm mà.
Nước mắt ta bỗng chảy dài hai bên má.
– Nhưng đừng mạo hiểm tính mạng vì ta chứ! Ta đâu đáng để chàng làm vậy.
Thingildur đột nhiên hôn nhẹ lên tay ta.
– Đáng chứ, vì ta yêu nàng.
Tim ta bỗng đập nhanh dữ dội. Ban đầu ta đến Gedalin vì muốn trả nợ ân tình cho Thingildur, sau một thời gian tiếp xúc ta đúng là có cảm mến chàng, nhưng chưa gọi là yêu được. Thế mà sau chuyện hôm nay, ta phải tự thừa nhận rằng trái tim mình đã thuộc về người đàn ông này mất rồi.
Thingildur kéo hai tay ta đặt lên ngực chàng.
– Nàng có tình cảm với ta không?
– Ta…
– Nếu ta cầu hôn nàng, nàng có chấp nhận không?
– Ta mỉm cười, sau đó hôn nhẹ lên trán Thingildur.
– Hãy cho ta thời gian suy nghĩ.
Sau đó, Thingildur đã cầu hôn ta vào một ngày nắng ấm. Nếu ta kết hôn với một người thuộc tiên tộc, ta phải vứt bỏ thân phận thần linh cao quý, chấp nhận vài bất lợi nếu theo chàng. Nhưng với một người như Thingildur thật sự rất đáng để ta trao gửi cuộc sống của mình lắm chứ. Cho tới hàng trăm năm sau, ta vẫn chưa bao giờ hối hận bởi sự lựa chọn của mình.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]