Ta ngồi một hồi, dùng sức mãi không thấy ra, bụng vẫn đau vô cùng, sau đó bắt đầu đổ mồ hôi lạnh toàn thân, trời đất quay cuồng, mở mắt ra, phát hiện mình lại biến thành chó.
Khốn kiếp! Rõ ràng gần đây đã rất tiết chế, sao vẫn biến?!
Ta nâng chi trên lên mở cửa nhà vệ sinh, đau khổ bước ra, ngẩng đầu nhìn An An, cố gắng dùng ánh mắt truyền đạt: Tôi không có lén biến, tự nhiên vậy đó, chẳng hiểu tại sao luôn!
An An trầm mặc trong chốc lát, hỏi, “Bụng còn đau không?”
Đau, nhưng không đau bằng lúc nãy, cho nên ta lựa chọn lắc đầu.
“Nói thật.”
Đúng là cái gì cũng không thoái khỏi mắt An An được. Ta lắc đầu, gật đầu, lại lắc đầu, hi vọng không khiến An An chóng mặt.
“Đau, nhưng không bằng lúc nãy?”
Trời… vậy mà An An cũng hiểu được?! Ta gật đầu thật mạnh, sùng bái nhìn An An.
An An vào phòng vệ sinh lấy quần áo ra, rồi kêu ta đi.
Sau khi bọn ta lên xe, An An nói, “Đi bệnh viện khám thử coi sao?”
Ta lắc đầu, bởi vì thể chất đặc biệt, nói thật ta không hề muốn đi bệnh viện chút nào, sợ họ phát hiện ra, sẽ xử lý ta như xử lý quái vật.
An An nhận thấy sự lo lắng của ta, trấn an nói, “Đừng lo, chỗ này tin được.”
Chỉ một câu này đã khiến mọi lo lắng của ta lập tức tan thành mây khói, An An sẽ không bao giờ lừa ta, nếu An An đã nói như vậy thì nhất định là chỗ có thể tin được.
Ta gật đầu tỏ vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/einstein-phi-va-trang-phu-quy/1519689/chuong-77-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.