Hôm sau, ăn sáng xong, An An lập tức dẫn ta đi, nhưng Trang Minh cũng theo sát luôn.
Lúc mới quen, ta cảm thấy Trang Minh là người hiểu lễ nghĩa, lòng tự trọng cao, giờ mới phát hiện, đối mặt với tình yêu, người có lễ nghĩa có tự trọng cũng sẽ dây dưa không dứt.
“Trang Cận…”
An An mở cửa ghế phụ, lúc ta nhảy vô thì nghe thấy cái giọng có vẻ ưu thương của Trang Minh. An An vươn tay vuốt đầu ta, không thèm để ý tới.
Ta nhìn khuôn mặt đầy vẻ sầu bi của Trang Minh, thầm chậc lưỡi, tung chiêu mới?
“Trang Cận, anh biết cậu đang giận anh, nhưng, cậu đã sớm biết anh có ý với cậu đúng không?” Trang Minh hít sâu một, hỏi.
Ta và An An nhìn nhau, sau đó An An ngẩng đầu nói với Trang Minh, “Anh có ý gì? Dù tôi và Giang Tư chưa ở bên nhau, anh cảm thấy tôi và anh có khả năng sao?” Dường như An An rất khó hiểu việc Trang Minh làm, bởi vì trong suy nghĩ của An An, một người thông minh sẽ không bao giờ lãng phí thời gian cho một người biết trước là không có khả năng. Nhưng cậu ta không biết, trên thế giới có rất nhiều người như con thiêu thân lao đầu vào lửa, không quan tâm nóng hay không, vẫn muốn thử một lần.
Trang Minh cười khổ, “Quả nhiên… Tất nhiên anh biết chúng ta không có khả năng, chỉ là không cam tâm …”
“Không cam tâm thì sao? Dù không có Giang Tư, người yêu của tôi cũng sẽ không bao giờ là anh.”
“Lúc cậu nói những lời này, có nghĩ tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/einstein-phi-va-trang-phu-quy/1519683/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.