An An tựa lưng vào thành sofa, ngửa đầu ra sau, nhắm nghiền hai mắt, nói, “Cậu nghỉ ngơi một lát đi, quay xong chúng ta về nhà, tối tôi lại đưa cậu tới!”
Ta uông một tiếng xem như trả lời, sau đó nằm xuống, nhắm mắt lại. Bình thường ta luôn không dám ngủ say sợ bỗng nhiên có hành động khác thường trong lúc vô thức, nay biết có người phe mình bên cạnh, yên tâm ngủ tới mức không biết trời trăng mây gió gì, ngay cả việc An An ở lại ăn trưa cũng không hay, đến lúc bị kêu dậy đi quay phim mới tỉnh.
Cảnh này bởi vì nam chính không nhập tâm tốn tận hai giờ mới xong. Ba giờ chiều, ta ngồi lên xe An An, về nhà. Trên xe chỉ có ta và An An, ta ngồi phía sau mặc bộ đồ An An đã chuẩn bị cho vào, duỗi tay duỗi chân giãn gân giãn cốt mấy cái, rồi tựa vào ghế dựa thở phào một hơi, “Hình người vẫn quen hơn! Thoải mái quá!”
An An như làm ảo thuật đột nhiên biến ra một phần gà rán và sữa nóng thơm nứt mũi. Vậy mà nãy giờ ta không ngửi thấy! Kỳ lạ! Hẳn là do ta mãi lo phải giải thích việc ta và Khả Hinh lén đi đóng phim thế nào nên không chú ý tới mùi thơm.
Ta cười tươi rói, mặt dày nhận lấy gà chiên và sữa nóng, biết An An sẽ không tiếp tục truy cứu. Ta đoán có lẽ An An đã sớm biết rồi, dù sao An An và Trình Duy vừa là thân thích vừa là bạn bè, trong mắt Trình Duy ta là thú cưng của An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/einstein-phi-va-trang-phu-quy/1519641/chuong-40-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.