Quả nhiên An An không phụ niềm tin của ta, lúc ta dẫn Gia Vượng chạy tới, Kỳ Kỳ vẫn ổn, An An vẫn ổn.
Ta kích động chạy tới bên cạnh An An, cọ vào người nó một cách điên cuồng mặc kệ xung quanh. Ta như vậy có thể nói là…. Được cưng chiều mà sinh hư không? Ha ha.
Đúng là vui quá hóa buồn, ta mới vừa kiêu ngạo vì được cưng chiều thì đã bị An An đánh cho một trận….
Quay lại chuyện chính, không thể không biểu dương bạn học An An của chúng ta! Ta vừa bước vào hẻm nhỏ, đã thấy An An đang bình tĩnh giằng co với mấy tên du côn nhỏ, bảnh một cách xuất sắc! diễ;n.đàn.lê/quơ.ý,đô"n Đột nhiên ta cảm thấy Harry cũng không kém Lông vàng bao nhiêu, đều cao lớn uy vũ, đẹp trai bức người! Harry chỉ kém Lông vàng chút xíu xìu xiu thôi, xem như một nhất một nhì, đúng, bởi vì giống Lông vàng bọn ta là ánh mắt trời thông tuệ, nói theo lời con người thì là cái vẻ đẹp tỏa nắng đó.
Lúc ta nói cho An An nghe suy nghĩ của ta, nó đã đáp lại một câu: tỏa nắng? Cậu mặc áo phản quang à?
Thật muốn đánh người (chó) quá đi mất!
Dĩ nhiên đó đều là chuyện sau này, còn bây giờ, đằng sau ta và An An là Vương Gia Vượng và mấy người bạn đang trợn mắt nhìn cảnh tượng trước mặt. Có thể nói là ta quá may mắn, vừa tới trước cổng công ty đã thấy Gia Vương bước chân ra. Ta xông tới cắn ống quần Gia Vượng kéo đi hồi lâu, Gia Vượng mới hiểu ý đi theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/einstein-phi-va-trang-phu-quy/1519609/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.